Vô Thượng Luân Hồi


Xích Yên thật sự tin vào lời lừa gạt của hắn.

Binh đấu binh tướng đấu tướng, chiến trường của Thiên Võ chắc chắn không nằm ở nơi này.

Cô tin thì ta an tâm rồi.

Triệu Bân lại rót thêm một ngụm linh dịch, mặc dù lời lừa gạt của hắn chẳng qua là chó ngáp phải ruồi, nhưng quả thật có một chiến trường khác của riêng cảnh giới Thiên Võ mà thiên hạ không biết, bọn họ đều là chiến thần, cho nên chiến trường của bọn họ cũng khủng khiếp hơn, tổn thương gây ra cũng trầm trọng hơn.

Ông!
Đang nói chuyện thì hắn bỗng nghe dưới đất truyền tới tiếng ông ông.

Cơn chấn động lớn đến quá đột ngột, lan ra toàn bộ chiến trường, có rất nhiều người không đứng vững, trận động đất này khiến cho cả những ngọn đồi xung quanh cũng rung chuyển.

"Chấn động mạnh quá".


Xích Yên cũng đứng không vững, suýt chút nữa đã ngã quỵ.

Không nói lời nào, Triệu Bân liền kéo cô ta lui về phía sau hai ba bước, không biết vì sao hắn luôn cảm thấy có thứ gì đó sắp lao ra khỏi mặt đất, và chấn động vừa rồi có liên quan đến nó.

Đúng như hắn đoán, có một thứ đã lao ra ngoài.

Đó chính là một cỗ quan tài, đang trồi lên khỏi lòng đất từng tấc một.

"Tộc xác chết?"
Thấy vậy, Xích Yên nhíu mày.

Cô ta đã nghe từng nghe nói về thuật trầm quan huyền thoại, và chỉ có tộc xác chết mới biết về nó.


"Tộc xác chết đáng sợ đó...!cũng đã tham chiến".

Triệu Bân lẩm bẩm, hắn bất giác quay đầu lại quan sát xung quanh.

Lọt vào trong tầm mắt của hắn là những cỗ quan tài đang trồi từ dưới lòng đất lên, số lượng nhiều khủng khiếp, nếu như có thể bay lên không trung quan sát thì lại càng cảm thấy chấn động hơn nữa, trên chiến trường lúc này đã dày đặc quan tài trồi lên từ lòng đất, chỉ nhìn thôi cũng có thể khiến cho người ta bủn rủn tay chân.

Tộc xác chết tham chiến để giúp đỡ vương triều Đại Nguyên.

Những cỗ quan tài có mặt ở khắp nơi trên chiến trường, không phải một hoặc hai, mà là cả một đội quân xác chết! Chỉ có quỷ mới biết được người của tộc xác chết đã đào mồ mả tổ tiên của bao nhiêu dòng tộc mới tập hợp lại được con số này.

"Cuối cùng cũng tới rồi".

Người của Đại Nguyên đều nở nụ cười, trông rất tàn bạo và khát máu.

Tướng sĩ Đại Hạ thì sắc mặt của ai cũng rất khó coi, bọn họ bị Đại Nguyên đánh một trận trở tay không kịp, vừa mới xuống thế hạ phong thì lại gặp phải cảnh họa vô đơn chí.

Ầm! Ầm! Ầm!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận