Vô Thượng Luân Hồi


Triệu Bân không nói gì, hắn chẳng nghe thấy lời nào từ miệng mụ ta, hắn đang nghĩ cách để bỏ trốn, chú định thân của Địa Tàng tầng cao nhất thật sự có đủ sức mạnh để trói hắn thật chặt, nếu dùng khí thế Thiên Võ để phá thì hắn cũng có cân nhắc, nhưng khí thế Thiên Võ… Lại không dùng được.

Dù có phá ra thì hắn cũng không chạy nổi.

Địa Tàng tầng cao nhất không thể so sánh với Huyền Dương tầng cao nhất, giết hắn chỉ là chuyện của một cú chưởng.

Chẳng biết qua bao lâu, mụ ta mới dừng lại.

Đó là một ngọn núi cao, có một ngôi mộ.

Triệu Bân và Thanh Dao thấy rất rõ ràng, trước nấm mồ là hai cái bia mộ, không rõ là chôn ai, nhìn vẻ loang lổ của tấm bia thì chắc cũng được dựng lên khá lâu rồi, trên đó không có mấy chữ… Bia mộ không tên.

“Con à, nương đến rồi đây".


Mụ ta nhẹ nhàng vuốt ve hai tấm bia mộ.

Nụ cười âm u của mụ ta bỗng chốc có thêm sự hiền hòa của người làm mẹ.

“Con?”
Thanh Dao khẽ nhíu mày, thì ra dưới nấm mồ này là con của mụ già.

“Một nam một nữ”.

Triệu bân nghĩ thầm, có thể thấy dưới nấm mồ là một nam một nữ.

Huyền Môn Thiên Thư có nói, cỏ trên nấm mồ đâm thẳng xuống lòng đất là mộ nam, rễ cắm không sâu là mộ nữ, ít cỏ là mộ nam, nhiều cỏ là mộ nữ, mộ từ trái hướng sang phải là mộ nam, phải hướng sang trái là mộ nữ, tuy có hơi huyền ảo nhưng hai ngôi mộ này… Ứng nghiệm những lời đó cực kỳ hoàn hảo.

“Ở dưới đó có ổn không, mẫu thân đốt vài thứ quý giá xuống cho con”.


Mụ già không nhìn tới Triệu Bân và Thanh Dao, chỉ quỳ trước ngôi mộ để đốt giấy tiền vàng mã.

Màu của khói tiền giấy cũng xác thực suy đoán của Triệu Bân, màu vàng trắng là mộ nam, đen ngòm là mộ nữ, chắc chắn là một nam một nữ, trông mụ già có vẻ âm u là thế nhưng khoảnh khắc này lại trở nên đau thương, một người mẹ phải đốt giấy tiền vàng mã cho con trai con gái mình, có thể đoán được tâm trạng của mụ thế nào.

Chuyện đó không quan trọng, vấn đề là hai chữ “thành thân” trước đó mụ đã nói.

Cái gọi là thành thân đó không phải là hắn thành thân với Thanh Dao, mà là hai người họ với hai người dưới nấm mồ kia.

Nói thẳng ra là minh hôn… Là hôn lễ của người sống và người chết.

Mụ già lưng còng bắt hai người họ về cũng chỉ muốn tìm bạn cho con trai con gái mình mà thôi, Thanh Dao sẽ gả cho nhi tử mụ, trở thành minh thê, còn hắn tất nhiên sẽ cưới nữ nhi mụ, thành minh phu.

Có thể thấy Thanh Dao vẫn chưa hay biết gì.

Cô ấy với Triệu Bân là trai tài gái sắc, nhưng chưa chắc đã khoác lên mình giá y vì hắn.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận