Vô Thượng Niết Bàn

Sau khi phân ngôi chủ khách, Bạch Hàn Phong ngồi trên đại điện cất tiếng nói:

“Phong đại trưởng lão hôm nay đại giá quang lâm đến đây không biết có điều gì chỉ giáo”

Phong Sát ngửi thấy mùi thuốc súng trong giọng nói của Bạch Hàn Phong, nhưng lão cũng là lão hồ ly sống rất lâu, ngoài mặt không đổi sắc liền nói:

“Chỉ giáo thì không dám, hôm nay ta đến chính là mang theo tên ngịch tử này đến thỉnh tội với thành chủ đại nhân”

Nói rồi lão quay sang Xích Mao quát lớn:

“Khốn kiếp, sao còn chưa xin lỗi thành chủ, có phải ngươi coi lời của ta như gió thoảng qua tai”

Xích Mao bị trưởng lão trong tộc quát mắng đâu còn uy phong gì, hắn vội vàng đi đến trước mặt Bạch Hàn Phong ôm quyền điệu bộ vô cùng thành khẩn:

“Đại nhân, lần trước đầu của Xích Mao đúng là mọc trên thân chó, lại dám mạo phạm hổ uy của ngài, hôm nay đến đây xin được đại nhân tha tội, “

Nói xong rồi hắn định quỳ xuống, nhưng hắn mới động thân thì bạch Hàn Phong đã nhanh hơn một bước, hắn tiến đến đưa tay ra, một luồng kình khí nhu hòa, nâng Xích Mao dậy, đoạn quay sang Phong Sát nói;

“Ha ha, chuyện này vốn không có gì, Phong Đại trưởng lão cũng không nên đối với huynh đệ đây đối xử nặng làm gì, tuổi trẻ phạm sai lầm là chuyện hết sức bình thường, dù sao thì cũng do ta đả thương người trước”

Phong sát cũng cười nói:

“Đại nhân đại lượng không so đo khiến cho ta cảm thấy thật ngoài ý muốn, chả trách tuổi còn trẻ đã là cánh tay đắc lực của Yêu chủ, trấn giữ một phương”

Cái gì mà cánh tay đắc lực, Bạch Hàn Phong nghĩ thầm, nói ta tuổi còn trẻ không bằng chê ta tu vi thấp, nghĩ như vậy nhưng hắn cũng không nói gì mà chỉ cười gật đầu.

Phong Sát tiếp tục nói:

“Tuy rằng đại nhân đã rộng lượng thế nhưng tộc chúng ta vẫn có một chút quà mọn, mong ngài nhận lấy, người đâu mang vào”

Phong Sát hô lên, chỉ thấy phía sau hai tên Thiên kê tộc đi vào, bưng theo hai cái hộp gỗ, bọn chúng thi lễ với Bạch Hàn Phong rồi đồng loạt mở ra, Phong Sát tiến đến giới thiệu,

“Đại nhân đây là một vạn kim tệ và một viên Cực Hàn Tinh, đều là một chút tâm ý của tộc ta”

Kim tệ thì Bạch Hàn Phong có rất nhiều, một vạn kim tệ đối với hắn cũng không đáng ghé mắt nhìn, thế nhưng cực hàn tinh thì hắn lại chú ý, bởi vì đây là một trong các tài liệu hiếm hoi chế ra được băng phù, xem ra quà này hắn thu chắc rồi, bất qua sao Thiên kê tộc thường ngày nổi tiếng cao mượn oai hùm hôm nay lại điệu thấp như vậy, hay là bị hạo nhiên chính khí của bản thành chủ cảm hóa, Bạch Hàn Phong tự tưởng tượng một trận.

“Thiên kê tộc đưa phần hậu lễ này không khỏi quá quý trọng, chỉ riêng viên cực hàn tinh này đã bằng ba năm bổng lộc của ta, bảo ta làm sao dám nhận”

Bạch Hàn Phong giả bộ từ chối. Phong sát lại cười đem hai cái hộp chuyển giao cho thuộc hạ của Bạch Hàn Phong rồi nói:

“Không nhiều, không nhiều, sau này mong thành chủ chiếu cố đến tộc ta là được”

Phía dưới Tam Hải và Thử Kim nhìn thấy Thiên kê tộc như vậy thì nhíu mày, Tam Hải liếc mắt cho một tên thuộc hạ ở xa, hắn lĩnh ý nhanh chóng quay người chạy đi.

Thần thức khổng lồ của Bạch Hàn Phong phát hiện ra điều đó, nhưng hắn mặc kệ, mấy đại gia tộc gì đó của các ngươi sớm muộn lão tử cũng nhổ cỏ sạch sẽ,

“ha ha ha, nếu vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh, sau này nếu thiên kê tộc có cần gì cứ nói với ta một tiếng, nếu như trong khả năng ta tuyệt đối không chối từ”

Phong Sát đứng dậy ôm quyền:

“Có câu này của đại nhân, thiên kê tộc cảm thấy được yêu mà lo sợ, “

Cả hai tung hứng lẫn nhau, hàn huyên thêm một hồi nữa, Phong Sát liền cáo từ rời đi, chờ hắn đi khuất, vẻ tươi cười trên mặt Bạch Hàn Phong biến mất. hắn ném hộp kim tệ cho Toàn Phong rồi nói:

“Chia cho anh em trong phủ”

Cả đám dưới trướng mừng rơn, tự nhiên có một vạn kim tệ chia nhau, ai nấy đều vui mừng, không khỏi đánh giá vị tân nhậm thành chủ này cao thêm một bậc.

Chờ Toàn Phong nhận hộp tiến, hắn lại quay sang Tam Hải và Thử Kim hỏi:

“Mấy ngày hôm nay Thiên Nhân thành có dị động gì không”

Cả hai đều đồng thanh đáp:

“Bẩm đại nhân, không có động tĩnh gì,”

“Tiếp tục canh gác, nếu xảy ra chuyện gì cẩn thận cái đầu trên cổ hai ngươi”

“Tuân lệnh”

………..

Tại càn nguyên thanh, Viên Thuật đang nghe báo cáo tình hình các thành trì thuộc quyền, cứ ba năm một lần lão phải cống nạp lên trên vật tư và tài liệu, kỳ hạn đã sắp tới lão không thể không cẩn thận.

Một tên chấp sự đang báo cáo,

“Bẩm báo yêu chủ đại nhân, mười thành trì dưới quyền chúng ta đều rất ổn định, tuy nhiên Khô Lâu thành mới đổi thành chủ nên tình huống không tố lắm, vừa nghe đến địa bàn của sư đệ có chuyện, Chu Doãn vội đứng thẳng người lên hỏi:

“Dưới đó có chuyện gì”

Tên chấp sự đáp:

“Bạch thành chủ ngay ngày đầu tiên nhậm chức đã đánh chết một tên thuộc thiên kê tộc, sau đó lại chém cụt tay thuộc hạ của thành chủ thiên nhân thành,”

“Chuyện Thiên Nhân thành là thế nào”?”

Về Thiên kê tộc Viên Thuật không để ý lắm, bọn chúng cho rằng có nữ nhân ôm ấp yêu soái là muốn làm gì thì làm hay sao, tên vạn văn kia để chúng dắt mũi bao lâu, đến tên bạch hàn phong này thì ăn phải quả đắng, Viên Thuật gật gù quả nhiên tên này được việc,

“Nói với hắn chỉ cần hắn chấp pháp nghiêm minh, thiên kê tộc nếu dám làm khó dễ cứ thẳng tay hành hình, tội đâu bản yêu chủ sẽ gánh”

Tên chấp sự gật đầu rồi lại tiếp tục trả lời:

“Chuyện thiên nhân thành là như thế này”

Tên chấp sự bắt đầu kể từ khi ba tên thuộc hạ của Thiên Nhân thành đến đòi nợ thế nào bị bạch hàn phong chém cụt tay ra sao nhất nhất kể lại. nghe xong mọi người trong điện đều thầm le lưỡi.

Tên bạch Hàn Phong này bản lĩnh thật khá, vừa mới nhậm chức căn cơ chưa vững mà lại dám chém giết người của thiên kê tộc không nói, lại còn chặt tay, nhốt người của thiên nhân thành, quả nhiên là gan to tày trời. đám thuộc hạ phía dưới cùng lắc lắc đầu, xem ra chúng ta cả đời chỉ làm thuộc hạ là phải, chúng ta không có cái dũng khí như hắn.

Viên Thuật nghe xong thì nhíu mày lại, hắn biết rất rõ không bao giờ có chuyện Vạn Văn đi vay tiền bạc gì cả, đây rõ ràng là Thiên Nhân Thành kiếm chuyện, xem ra mình giết yêu chủ của bên đó, đã khiến bọn chúng muốn báo thù, mà vừa hay Khô lâu thành ở biên giới nên chúng mới thăm dò trước, đột nhiên hắn lại hỏi:

“Thiên nhân thành cử ai đến khô lâu thành làm loạn”

Tên chấp sự tuy không hiểu chủ nhân mình hỏi như thế là có ý nghĩ gì, nhưng hắn vẫn đáp:

“Là ba tên thuộc linh hồ tộc”

“Mẹ kiếp, “

Viên thuật tức giận chửi đổng một câu, nghĩ ngợi một lát Viên Thuật nói với Chu Doãn và một tên hắc hùng đang đứng đó:

“Hai ngươi mau đến khô lâu thành xem tình hình thế nào rồi nhanh chóng hồi báo lại, nếu như phía đó định động binh đao, bản tọa cũng không ngại lãnh giáo một chút”

Chu Doãn và Hắc hùng đều ôm quyền đồng thành trả lời:

“Tuân pháp chỉ yêu chủ”

Viên Thuật lại nói:

“Truyền pháp chỉ của ta đến các thành giáp biên giới với phía đó, phải tăng cường cảnh giới, có chuyện gì lập tực báo cáo ngay, không được chậm trễ, “

“Chúng thuộc hạ đã rõ”

Cả bọn lui đi hết, chỉ còn Viên Thuật ngồi trên ngai cao, hắn lắc lắc cái đầu rồi tự lẩm bẩm,

“Dám tính toán người của Viên Thuật ta, nếu như làm lỡ dở kỳ hạn tiến cống, xem ta xử lý tiện nhân ngươi như thế nào”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui