Vô Thượng Sát Thần

Cám ơn bạn (cuongczvn) đã luôn ủng hộ truyện nhé. Hôm nay sẽ bạo 10 Chương để cảm ơn Kim Phiếu của bạn.

Lăng Phong lặng yên không tiếng động tiến lên vị trí gần Hỏa Tình Điêu, thân pháp cực kỳ tinh diệu xuyên qua từng cây cổ thụ, tay phải hất lên, Mê Hồn Dịch trong tay bắn ra.

Lăng Phong giẫm nhẹ một cái cấp tốc lui về phía sau.

- Kíu!

Một tiếng kêu to vang vọng thương khung, Hỏa Tình Điêu nhìn thấy có nhân loại khiêu khích nó liền lập tức vỗ cánh bay lên, từ trong miệng nó phun ra một đạo huyết sắc hỏa quang.

Trong rừng lập tức biến thành một biển lửa, thanh âm lốp bốp rung động, biển lửa bắt đầu lan ra bốn phương tám hướng, mấy cây đại thụ trong chớp mắt bị cháy thành tro bụi, ánh lửa bất diệt.

Mấy người Tiêu Phàm ngẩng đầu lên thấy Lăng Phong đang chật vật bay tới, trên đầu bọn họ có một con Hỏa Tình Điêu to lớn đang vỗ cánh đứng tại chỗ, đôi mắt như lửa lập lòe giống như đang quan sát con mồi.

- Xuy xuy!

Một biển lửa từ trên trời đổ xuống thẳng vào vị trí của đám người Tiêu Phàm.

Sự tình đã nằm ngoài dự liệu của bọn hắn, Hỏa Tình Điêu vậy mà chủ động xuất kích, không phải nó muốn bảo vệ Huyết Tinh Thảo ư?

Thần sắc đám người Tiêu Phàm ngưng trọng, thân nhẹ như gió trong nháy mắt hướng về năm phía khác nhau để tránh, oanh! một tiếng vang thật lớn, vị trí vừa rồi của bọn hắn đột nhiên xuất hiện một cái hố thật to, bên trong còn bốc lên hỏa diễm hừng hực, hướng gió hỗn loạn làm bọn Tiêu Phàm cảm nhận được sức nóng khủng khiếp kia.

- Chiến Tôn đỉnh phong!

Mấy người Tiêu Phàm nhẹ thở phào, Hỏa Tình Điêu Chiến Tôn cảnh đỉnh phong tuy rất khó chơi nhưng lại không đem tới cảm giác tuyệt vọng như Chiến Tông cảnh.

Nếu như là Chiến Tông cảnh thì bọn hắn nhất định phải chôn xác tại nơi đây.

- Nhị Mập, ngươi hấp dẫn công kích, Thi Vũ, ngươi và ta ngăn đường đi của Hỏa Tình Điêu, Lão Tam, ngươi và Tiểu Kim đi lấy Huyết Tinh Thảo.

Lăng Phong lập tức nói ra kế hoạch tác chiến.

Hỏa Tình Điêu Chiến Tôn cảnh làm bọn họ có hy vọng, dựa vào thực lực ba người bọn hắn thì có khả năng ngăn cản Hỏa Tình Điêu trong chốc lác.

- Đủ nghĩa khí!

Tiêu Phàm cười ha ha một tiếng, xoay người ngồi trên lưng Tiểu Kim, một người một thú hóa thành một vệt sáng xông vào trong bụi cỏ.

- Xem như ngươi lợi hại.

Bàn Tử chửi nhỏ một tiếng, lập tức xuất ra Chiến Hồn: Kim Cương Đại Lực Thần Ngưu, hắn đánh nát một tảng đá lớn sau đó lấy đá vụn ném vào Hỏa Tình Điêu.

Nắm giữ Kim Cương Đại Lực Thần Ngưu, lực lớn như trâu, toái thạch trong tay hắn như là như đạn pháo, tốc độ vượt qua cả vận tốc âm thanh bắn tới.

Hỏa Tình Điêu triệt để tức giận, nó há mồn phun ra từng đợt mũi tên lửa bắn xuống, Bàn Tử bị dọa đến sắc mặt trắng bệch chạy vào trong rừng.

Ầm! một tiếng vang thật lớn, Bàn Tử bị hỏa diễm khí lãng đánh bay nện lên một gốc cỗ thụ, toàn thân thịt mỡ đau nhức, thân pháp không phải sở trường của hắn nên không thể tránh thoát được công kích của Hỏa tình Điêu.

- Nghiệt súc, đến đây.

Bàn Tử hét lên giận dữ, toái thạch trong tay lần nữa ném ra.

Hỏa Tình Điêu thấy hắn khiêu khích tiếp thì hung quang đại thịnh, hỏa diễm điên cuồng lại phun ra.

- Lão Đại, ta chịu không nổi.

Bàn Tử rống lên quái dị, hắn xoay người chạy nhưng Hỏa Tình Điêu đã khóa mục tiêu là hắn thì nó làm sao có thể buông tha, vì thế nó không chút do dự truy sát theo Nhị Mập.

- Nghiệt súc, bên này.

Lăng Phong thi triển thân pháp chiến kỹ cũng bắt đầu ném đá, tảng đá mang theo hắc sắc hỏa diễm cực kỳ có uy lực.

Hỏa Tình Điêu thấy phía sau có công kích liền giang hai cánh ra tránh thoát toàn bộ công kích, nó bay quanh không trung phát ra một tiếng kêu to, ánh mắt tập trung nhìn vào vị trí Huyết Tinh Thảo.

- Không tốt, nó phát hiện đồ lưu manh.

Tiểu Ma Nữ kêu to, thân hình nàng nháy lên một cái đã nhảy lên một cây đại thụ, Ngân Hoàng Đằng kết thành một tấm lưới chụp thẳng vào Hỏa Tình Điêu.

Cùng lúc, phía sau Lăng Phong đột nhiên hiện ra một đôi cánh màu đen mờ ảo, đôi cánh vỗ một cái liền đem thân hình hắn bay lên, hắn có Cửu Phẩm Chiến Hồn: Liệt Ngục Yêu Phượng thì đã sớm có được năng lực phi hành nhưng đổi lại cần phải tiêu hao một lượng lớn Hồn Lực.

- Yêu Phượng Hỏa Liên!

Theo một tiếng quát nhẹ của Lăng Phong, vô số hắc sắc hỏa diễm nở rộ trong hư không sau đó như thiên thạch bắn về hướng Hỏa Tình Điêu.

Hỏa Tình Điêu bị mấy đóa Hỏa Liên đánh trúng kêu to, thân hình bay ngược ra mười mấy mét bốc lên một mùi thịt khét.

- Mạnh như vậy.

Bàn Tử đang nấp ở trên một cây cổ thụ không xa kinh ngạc nhìn, thực lực Lăng Phong vượt qua hắn tưởng tượng, chẳng những có thể phi hành mà trên không còn có thể đánh bay Hỏa Tình Điêu.

- Nhị Mập, công kích nó.

Thân hình Lăng Phong rơi vào ngọn một gốc cổ thụ, hắn hét lớn về phía Bàn Tử.

Bàn Tử bất đắc dĩ đành phải tiếp tục hấp dẫn hỏa lực của Hỏa Tình Điêu để yểm trợ cho Tiêu Phàm.

Mà Tiêu Phàm trên lưng Tiểu Kim cũng đã đến gần khoản hai trăm thước, một gốc thảo dược màu đỏ rực đang lấp ánh quang mang màu đỏ rực ở phương xa.

- Huyết Tinh Thảo!

Tiêu Phàm nhìn thấy một góc thảo dược kia liền hai mắt sáng lên, hiện tại hắn đang cấp thiết tăng cường thực lực mà Huyết Tinh Thảo lại là chủ vị để hắn luyện chế Luyện Thể Dịch.

Nhưng vào lúc Tiêu Phàm sắp thu Huyết Tinh Thảo vào tay thì cách đó không xa lại có hai đạo thân ảnh như thiểm điện xông đến vị trí của Huyết Tinh Thảo.

- Hoàng Thiên Thần, Tiêu U.

Thần sắc Tiêu Phàm cứng lại, lúc đầu hắn còn có mấy phần kiêng kị nhưng khi hắn nhận ra hai người khi thì lập tức cười lạnh.

Tiểu Kim hóa thành một đạo kim sắc thiểm điện xông đến, thực lực của bọn hắn cũng không chênh lệch với Hoàng Thiên Thần bao nhiêu nên nếu tính toán một chút thì hắn có thể đồng thời cùng đến vị trí Huyết Tinh Thảo.

- Tiêu Phàm, đúng thực là oan gia ngõ hẹp.

Hoàng Thiên Thần lạnh lùng cười một tiếng, một màn tại trước đại môn của Thân Phong Học Viện khi trước chính là sự tình mang lại vũ nhục lớn nhất trong đời của hắn.

Vì muốn trong Yến Thanh Thu Liệp giết chết tiêu phàm nên Hoàng Thiên Thần mới tiến vào bên trong Hồn Thú Sơn Mạch để rèn luyện, hắn muốn rửa đi mối hận lúc trước.

- Đúng vậy, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Tiêu Phàm lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Hoàng Thiên Thần, còn về phần Tiêu U thì lại bị hắn hoàn toàn bỏ qua.

Hai bên không chút do dự, tất cả đều vì Huyết Tinh Thảo mà đến nên đầu xuất ra toàn lực.

Phía xa, sáu cây Huyết Tinh Thảo chập chờn trong gió, từng sợi sương mù màu máu lượn lờ trên không trung phát ra ánh sáng rực rỡ.

Mắt thấy hai bên càng lúc càng đến gần Huyết Tinh Thảo, ánh mắt Hoàng Thiên Thần càng ngày càng đỏ giống như một con thú khát máu.

- Bằng mọi giá phải lấy được Huyết tinh Thảo.

Hoàng Thiên Thần nghiến răng nghiến lợi, trong lòng trầm ngâm nói.

Mười mét, tám mét, năm mét...

Hai mét!

Khoảng cách Huyết Tinh Thảo đều đã có thế với tay lấy, cũng đúng lúc này, khóe miệng Hoàng Thiên Thần đột nhiên xuất hiện một nụ cười âm hiểm, hắn xuất một chưởng đánh vào phía sau lưng của Tiêu U.

- Phu quân, ngươi!

Tiêu U biến sắc, nàng không thể ngờ Hoàng Thiên Thần lại xuất thủ với mình.

- Ta đối với ngươi cũng coi như hết lòng quan tâm giúp đỡ, lần này đến lượt ngươi giúp ta.

Hoàng Thiên Thần dữ tợn cười một tiếng, bàn tay dùng sức đẩy Tiêu U xông thẳng vào Tiêu Phàm.

Mà Hoàng Thiên Thần đã đặt toàn bộ tâm trí lên Huyết Tinh Thảo, trong mắt lóe lên quang mang nóng bỏng.

(Cứ 1 Kim Phiếu thì hôm sau sẽ up thêm 2 Chương nhé)

Cầu Kim Phiếu - Cầu Đề Cử - Cầu Like


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui