Vô Thường

Bảo chủ đại nhân bại trận hầu như muốn chảy nước mắt khóc lóc. Nàng hầu như không thể tin tưởng được mọi chuyện phát sinh, chính mình tốt xấu cũng là Thiên giai thượng phẩm, tuy rằng nói nháy mắt vừa rồi bị một kích của đối phương chấn kinh, thế nhưng nàng đối với thời cơ chiến đấu quá mức nhạy cảm và nắm chắc đi. Chỉ trong nháy mắt đo, chính mình đã hoàn toàn bị nàng đánh bại rồi.

Thanh kiếm đặt cạnh cổ chính mình tuy rằng đang trong vỏ kiếm, thế nhưng Phi Tiểu Nhã không một chút nghi ngờ, chỉ cần đối phương nguyện ý, sử dụng vỏ kiếm cũng có thể thoải mái đục một lỗ thủng lớn trên người chính mình.

Trong bóng tối, khóe miệng Tuyết Nữ hơi hơi nhếch lên, nhẹ nhàng mở miệng nói:

- Ta nên cắt lưỡi của ngươi trước? Hay là cởi sạch y phục trên người ngươi? Chính ngươi lựa chọn là được.

Bộ ngực của Phi Tiểu Nhã cấp tốc phập phồng, nàng biết đối phương đang chế nhạo nàng, vừa rồi chính mình mắng nàng ta những lời này, hiện tại nàng ta đang trả lại chính mình toàn bộ.

Trong lòng dâng lên một cỗ khuất nhục, Phi Tiểu Nhã nghĩ chính mình quá mức khinh địch rồi, thực lực của đối phương tuy rằng rất cường đại, thế nhưng không phải nàng bị một chiêu vừa rồi chấn trụ, chính mình không đến mức bị thua cấp tốc tới như vậy. Thiên giai thượng phẩm không phải là bùn nặn ra, tuy rằng Phi Tiểu Nhã biết không phải là đối thủ của đối phương, thế nhưng nhất định có thể đại chiến với nàng ta hơn mười hiệp.

Cặt chặt hàm răng, Phi Tiểu Nhã quật cường xoay đầu, không nói lời nào, vẻ mặt biểu tình tự nhiên là muốn làm gì cũng được.

- A? Còn có chút cốt khí!

Tuyết Nữ cười lạnh một tiếng:

- Ngươi nghĩ rằng ra không dám cởi y phục của ngươi sao?

Vừa dứt lời, chỉ nghe tiếng xé vải vang lên, bảo chủ đại nhân cảm giác y phục của chính mình bị cắt hai vết dài, dưới sự phẫn nộ, bảo chủ đại nhân phẫn nộ nói:

- Tặc bà nương, ngươi còn dám nhục mạ ta, ta liều mạng với ngươi!

- Ngươi đang đe dọa ta?

Tuyết Nữ nhẹ nhàng cười.

Hai mắt Phi Tiểu Nhã trừng thật to, suy nghĩ một chút lại mở miệng nói:

- Thả đồng bạn của ta đi, ta tùy tiện ngươi xử trí!

Mặc dù ngữ khí có chút không cam lòng, thế nhưng đã không cường ngạnh như lúc ban đầu rồi.

Đôi lông mày của Tuyết Nữ cau lại, quay đầu nhìn thoáng qua Đường Phong, chỉ cảm giác được trong bóng đêm mờ ảo, Đường Phong cách nàng xa như vậy, nàng cũng chỉ có thể nhìn thấy được chút đường viền hình người đại khái, căn bản không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của Đường Phong.

- Hắn đối với ngươi rất quan trọng?

Tuyết Nữ nhàn nhạt hỏi thăm.

Phi Tiểu Nhã cắn chặt khớp hàm, cố sức gật đầu.

- So với sinh mệnh còn quan trọng hơn?

Tuyết Nữ tiếp tục hỏi, ngữ khĩ đã không còn lạnh như vừa rồi, giống như có chút cảm xúc.

- So với sinh mệnh còn quan trọng hơn!

Phi Tiểu Nhã đáp.

- Tốt, vậy ta sẽ thả hắn đi, bất quá ngươi nha… Cho ngươi hai lựa chọn, một là bị ta cắt lưỡi, cởi sạch y phục, một là làm nha hoàn thiếp thân cho ta, tiểu nha đầu ngươi lớn lên coi như không khiến người khác chán ghét, có thể dẫn ra ngoài gặp người!

Tuyết Nữ nhẹ giọng nói.

Phi Tiểu Nhã chau mày, vô cùng nhục nhã! Đường đường là bảo chủ đại nhân của Ô Long Bảo, cư nhiên sẽ có một ngày bị người khác uy hiếp làm nha hoàn thiếp thân.

Trong lúc nhất thời Phi Tiểu Nhã có chút cảm giác khóc không ra nước mắt, trước đây nói dối tên tiểu tặc kia chính mình là nha hoàn thiếp thân của bảo chủ, hiện tại hay rồi, báo ứng tới, thực sự phải làm nha hoàn thiếp thân cho người khác rồi.

Trong lòng Phi Tiểu Nhã cấp bách, Mang chấp sự làm sao không nóng lòng? Lời đối thoại của Phi Tiểu Nhã và Tuyết Nữ không một chút bỏ sót, toàn bộ truyền tới bên này. Nếu như bảo chủ đại nhân làm nha hoàn thiếp thân cho người khác, vậy Đại Tuyết Cung phải làm sao bây giờ? Hơn nữa đối phương là Tuyết Nữ, là nhân vật Mang chấp sự không thể chọc vào, dựa theo tình huống hiện tại phán đoán, Phi Tiểu Nhã tuyệt đối có thể làm tất cả mọi chuyện vì Đường Phong.

Tuyệt đối không thể bảo chủ đại nhân đáp ứng điều kiện này, một khi ván đã đóng thuyền, vậy không có lực vãn hồi rồi.

Trong đầu Mang chấp sự cấp tốc vận chuyển, suy tư dùng phương pháp gì để hóa giải.

Chiến đấu với Tuyết Nữ? Vậy không duyên không cớ tạo ra cho Ô Long Bảo một địch nhân cường đại, mà địch nhân này vô cùng có khả năng nguy hiểm hơn nhiều so với Tạ Tuyết Thần.

Vậy phải làm sao bây giờ?

Đang lúc lo lắng, Mang chấp sự đột nhiên cảm giác dược bên cạnh có một cỗ sát khí lan tràn tỏa ra, quay đầu nhìn, cư nhiên là Đường Phong. Cương khí trên người hắn đang ba động mãnh liệt, thần tình giống như con báo đang săn mồi chuẩn bị nhảy ra, cẩn thận mà dè dặt.

Đường Phong cũng không có cách nào khác rồi, Phi Tiểu Nhã bị người ta dùng thanh kiếm đặt ngay cạnh cổ, đối phương còn đưa ra yêu cầu này, đối với Đường Phong đã từng trải qua hoạn nạn sinh tử cùng Phi Tiểu Nhã mà nói, tự nhiên không thể ngồi xem mặc kệ.

Vô luận như thế nào, chính mình phải giúp đỡ Phi Tiểu Nhã.

Ý niệm này vừa mới chuyển động trong lòng, Đường Phong đột nhiên cảm giác được Mang chấp sự đến gần chính mình, không đợi hắn phản ứng, Mang chấp sự đã nắm chặt mệnh môn chính mình, sát khí âm trầm từ trên trời giáng xuống.

Đường Phong còn chưa hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Mang chấp sự đã truyền âm tới:

- Không nên cử động, muốn hóa giải ân oán giữa hai người bọn họ, chỉ có một mình ngươi làm được.

Lập tức Mang chấp sự cao giọng hô:

- Không muốn để tên tiểu tử Đường Phong này chết, các ngươi dừng tay cho ta!

Tuy rằng Mang chấp sự đang diễn trò, thế nhưng sát khí âm trầm lại không hề giả, có thể nói chỉ cần Mang chấp sự nguyện ý, trong nháy mắt có thể đoạt tính mệnh Đường Phong.

Thời điểm kêu gọi đầu hàng, Mang chấp sự còn cố ý nhấn mạnh hai chữ Đường Phong.

Loại thời khắc mấu chốt như thế này, nếu như Mang chấp sự nói người nam nhân bên cạnh chính mình là Đường Phong, Tuyết Nữ khả năng không nhất định tin tưởng, muốn hoàn toàn dắt đi lực chú ý của nàng, Mang chấp sự chỉ có thể dùng biện pháp này, hiểm chiêu mới có hiệu quả.

Quả nhiên, thời điểm nghe được hai chữ Đường Phong, cánh tay của Tuyết Nữ nhịn không được run lên, trong đôi mắt hiện lên một tia kinh hỉ và ngoài ý muốn, còn có một tia thần sắc hoài nghi, quay đầu nhìn, cùng với Phi Tiểu Nhã căm tức nhìn Mang chấp sự, trăm miệng một lời:

- Ngươi dám!

Sau một khắc, chuyện tình ngoại dự liệu của Mang chấp sự xảy ra, vô luận là Tuyết Nữ hay Phi Tiểu Nhã đều hoàn toàn buông tha cừu hạn và kiềm chế trước đó, Thủy Hàn Kiếm ra khỏi vỏ, nhục chưởng tung bay, hai người trong nháy mắt vọt tới gần Mang chấp sự và Đường Phong, một trái một phải kẹp lấy Mang chấp sự.

Lá gan của Mang chấp sự lớn hơn nữa cũng không dám làm càn với Tuyết Nữ, nhanh chóng buông lỏng tay ra, cấp tốc lui về phía sau, trên miệng nói:

- Bình tĩnh, ta chỉ là không muốn các ngươi tự giết nhau mà thôi!

Trong nháy mắt Đường Phong được buông ra lập tức cảm giác được hai cánh tay một trái một phải nắm lấy bờ vai chính mình, đó chính là tay của Phi Tiểu Nhã và Tuyết Nữ, hai người đều muốn kéo chính mình về phía các nàng, đồng thời dưới sự cố sức, thân thể Đường Phong bỗng nhiên lay động.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui