Vô Tình Vấp Ngã Lịch Kiếp Cũng Không Yên!


Sau bao ngày khổ công rèn luyện, ta đã thành công thay đổi bản thân trở thành một phiên bản tinh linh hoàn toàn mới mẻ.

Trong lòng ta bây giờ đang hừng hực khí thế, sẵn sàng đánh bại các tinh linh khác, đường đường chính chính bước chân vào Thiên Phù trở thành tỳ nữ, sau đó đơn giản ta chỉ cần tìm một lang quân như ý rồi quyến rũ chàng ta nữa thôi, cuộc đời này của ta há chẳng phải sẽ một bước thành tiên hay sao, nghĩ đến đây thôi đã khiến ta vui sướng đến rung người rồi, ha ha ha.
Cuối cùng, ngày thi tuyển chọn tỳ nữ vào Thiên phù cũng chính thức được diễn ra.

Ta hăm hở lựa chọn cho mình bộ xiêm y lộng lẫy, trang điểm lồng lộn nhất có thể, ta soi mình trong gương tự cảm thấy dung mạo của mình thật sự xinh đẹp, chẳng thua kém bất kỳ mỹ tinh linh nào ở vùng núi Thiên Phù này cả.

Tuy bình thường ta trông lôi thôi lếch thếch, nhưng một khi đã tuốt lên chắc chắn sẽ quyến rũ được khối chàng như ý, ta tự khiến mình vui vẻ rồi tự cười một mình như một kẻ điên.
Trước khi đi ta ôm chầm lấy thân cây Mai Trắng mà thủ thỉ: “Nhất định ta sẽ lên Thiên Đình, nhất định sẽ tìm được cho mình một lang quân như ý”.

Bà ấy thấy ta chuẩn bị đi liền dùng sức già uốn hai cành mai to nhất mà ôm chầm lấy ta cổ vũ.

Thú thật ta có chút hồi hộp, bản thân ta từ lúc hình thành cho tới nay chưa từng thi thố với ai bao giờ, chỉ được cái đi làm phiền các tinh linh khác là giỏi mà thôi, lần này phải nghiêm túc ta có chút không quen.

Ta nhìn về phía những đám mây đủ hình thù đang bay lượn trên cao, tưởng tượng về một Thiên Đình nguy nga tráng lệ, nơi đó có sự xuất hiện của đấng lang quân như ý mà bấy lâu nay ta ao ước, bất giác trong lòng dâng lên sự quyết tâm tột cùng.
“Ta đi đây!” Nói xong ta cưỡi mây trắng bay thẳng tới Điện Sơn Thần nơi đang diễn ra buổi tuyển chọn tỳ nữ lần này;
Lúc ta đến các tinh linh khác đã bu kín quanh điện tràn ra đến tận cửa chính, khiến ta không cách nào nhìn vào được bên trong, đành bất lực mà khoanh tay đứng bên ngoài nghe truyền thánh ý của Ngọc Hoàng Đại Đế.
“Xem kìa, tiên quân, ngài ấy trông khôi ngô tuấn tú quá!”
“Đẹp trai thật đấy!”
“Ước gì ta quyến rũ được ngài ấy”
“Ta cũng vậy”
….
Ta dỏng tai nghe các tinh linh đứng phía trước không hề bàn đến thể lệ tuyển chọn lần này, mà chỉ toàn thấy khen tên tiểu thần quân kia đẹp trai, khôi ngô tuấn tú biết nhường nào, không biết mấy ả tinh linh này đi thi tuyển lên Thiên Phù hay đi thi chọn lang quân như ý đây nữa.

Ta bực bội, chỉ muốn chửi đổng lên cho thỏa lòng mình.
Lúc này ta cảm thấy không thể chịu đựng được nữa, phải lên phía trước mới nghe được hắn ta đọc ý chỉ của Ngọc Hoàng.

Ta bèn không nghĩ ngợi được nhiều mà vận dụng nội công lao về phía trước, nhưng thế khó nào phía trước các tinh linh đứng đông như kiến tụ về tổ, ta không tài nào tìm được chỗ trống để hạ thân, nội công thì có hạn, ta rớt một cú trời giáng xuống đất “Đoàng”.

Ngay lúc này, ta có thể cảm giác thân hình nặng trịch này của mình đã được hạ cánh một cách an toàn, chưa kịp định thần rớt trúng ai thì đã nghe một tiếng hét thất thanh.
“To gan, ngươi…ngươi là ai?”, giọng một nam nhân vang lên xém xíu nữa là rách luôn màng nhĩ của ta.

Lúc này ta mới kịp hoàn hồn, cảm thấy người ta đang đè lên một thứ gì đó rất êm, chồm người dậy, ta phát hiện mình đang nằm trên người của một nam nhân, hắn không chút nương tay đẩy mạnh ta về phía trước, làm ta ngã lộn nhào xuống đất, hai tên đi cùng liền không thương tiếc mà đưa lưỡi dao sắc nhọn hướng về phía ta.

Vì quá hoảng sợ mà nhất thời ta không nói được câu nào chỉ biết dương hai mắt thật to hướng về phía lão Sơn Thần ngỏ ý nhờ lão giải vây hộ mình.
“Thái Hào tiên quân tha mạng, đây là Bạch Mai tinh linh một trong những tinh linh được chọn trong lần thi tuyển lần này.

Do có chút nôn nóng nên nàng ta mới có hành động dại dột như thế, mong ngài rộng lượng mà bỏ qua cho nàng ta”.

Lão vừa nói vừa cúi cẩn trước mặt tên thần quân kia;
“Đúng… Đúng vậy, xin ngài tha thứ cho ta lần này!” Ta tiếp lời.
“Xin ngài tha cho Bạch Mai”.

Các tinh linh khác cũng đồng thanh nài nỉ giúp ta.
Tên tiểu thần quân kia có vẻ bực bội nhưng cũng không dám làm gì ta, bèn ra hiệu cho hai tên kia thu hồi kiếm, ta vội đứng dậy chỉnh đốn lại xiêm y rồi cúi người cảm tạ hắn, "lần này ta khó lòng toại ý rồi" ta thần cảm thán trong lòng.
Hắn không thèm nhìn ta phẩy tay ra hiệu cho ta lui xuống, còn bản thân lại tiếp tục đọc thánh chỉ của Ngọc Hoàng.


Haiz, ban nảy ta cảm thấy bực bội vì không nghe được hắn ta nói gì, giờ thì tốt rồi, đứng ngay trước mặt hắn không muốn nghe cũng không được, giọng đọc thì ngang phè, đều đều khiến ta cảm thấy muốn nằm dài xuống đất mà đánh một giấc cho rồi, hai con mắt ta cứ thế mà sụp xuống không tài nào kéo lên được, chẳng lẽ giữa chốn đông người như thế này ta lại phải tự vả vào mặt mình mấy cái cho tỉnh táo hay sao.
Trong lúc mơ hồ, ta nghe trong áng văn mà hắn đọc có câu “Một tỳ nữ trên Thiên Phù cần đảm bảo đầy đủ các yếu tố: công, dung, ngôn, hạnh, tài sắc vẹn toàn”.
Ta thầm cảm thán “Tuyển chọn tỳ nữ chứ có phải tuyển Vương Mẫu Nương Nương đâu cơ chứ, Ngọc Hoàng Đại Đế, ngài có cần khó khăn đến thế không đây!”
“Buổi Tuyển Chọn Tỳ Nữ Vào Thiên Phù bắt đầu!”
Thánh chỉ vừa kết thúc, lão Sơn Thần liền dùng tay đánh một hồi trống thật dài, đồng thời dõng dạc tuyên bố phần thi bắt đầu khiến ta giật bắn mình tỉnh giấc.

Ta dụi dụi hai mắt, đứng nghiêm chỉnh chờ điểm danh đến lượt mình.

Ta đã chuẩn bị sẵn sàng trở thành tỳ nữ của Thiên Phù!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận