Vợ Tôi Là Công Chúa

Vợ Tôi Là Công Chúa
Tác giả: Hạ Hoa
Chương 9: Lớp trưởng học sinh tiểu học..
Người dịch:Nữ hiệp
Nguồn:Mê truyện
Đặt mua sofa trên mạng, còn phải thêm phí vận chuyển, một chiếc sofat bình thường khoảng một ngàn rưỡi, tủ lạnh có thể mua loại handmade, cần khoảng năm trăm tệ, còn tivi có thể tới chợ bán đồ điện tìm mua loại ti vi cũ, một trăm tệ là đủ, lò vi sóng mua mới cũng cần ba bốn trăm là đủ…, còn máy tính, cái kia không chừng vẫn có thể dùng được…, Lý Lộ Từ tính toán, ít phải có ba nghìn tệ, nhiều thì tới năm nghìn, hắn phải có được món tiền này thì mới có thể hồi phục lại phòng theo ban đầu, nếu hắn mượn lại tiền thế chấp ở trong tay chủ nhà thì không có chỗ đi về rồi.
An Nam Tú còn muốn thường lui tới đây, Lý Lộ Từ cười ngoài mặt, mà trong lòng đau khổ.
Những thứ kì lạ của An Nam Tú rất nhiều, lấy một chút bán đi không chừng có một khoản lớn, nhưng việc này quá nguy hiểm, Lý Lộ Từ không muốn dễ dàng mạo hiểm, cuộc sống dù sao cũng phải yên ổn mới có thể khiến lòng thoải mái, thứ quả trường sinh này một khi bị người ta phát hiện, như vậy, Lý Lộ Từ chỉ có thể cùng với An Nam Tú lang bạt kỳ hồ, chạy trốn khắp nơi, còn có thể liên lụy tới người nhà.
Còn may mình bây giờ nhiều sức lực, thực sự không còn cách nào thì đi công trường làm việc cũng không thành vấn đề, với tình hình hiện nay, công việc phổ thông bao ăn bao ở còn có thể kiếm được năm sáu ngàn, với thể trạng của Lý Lộ Từ, có thể chịu vất vả, một tháng kiếm mười ngàn không phải là không có khả năng, chỉ là mệt một chút, bẩn một chút.
Tuy nhiên đây không phải là việc ưu tiên suy nghĩ, Lý Lộ Từ tới một tiểu khu kiếm một khoản tiền cuối cùng, có sáu trăm tệ, trong vài ngày còn không cần sầu muộn
Ngày thứ hai Lý Lộ Từ đội mũ, đi giày da đi học.
Lý Lộ Từ học chuyên ngành kế toán khoa Kế toán, học kỳ này mới bắt đầu học môn chuyên ngành, Lý Lộ Từ không dám chậm trễ, căn đúng giờ chạy tới phòng học, ngồi dãy cuối cùng.
Học môn kinh tế vi mô, trong giảng đường có tới mấy trăm người, thầy giáo đang sửa soạn giáo trình, trong phòng học lộn xộn, Lý Lộ Từ còn mang theo mũ, dẫn tới sự chú ý của không ít người, nhưng vẫn có vài người đi theo ngồi cùng chỗ hắn.
- Sao, đổi phong cách à?
Ba người này khi Lý Lộ Từ học năm đầu đều ở chung phòng, Lý Lộ Từ nghỉ hè mới chuyển ra ngoài, ba người này vẫn ở cùng nhau, Mã Đức Lý, Tần Nam, Tôn Ngạn Thanh.
- Cái đầu trọc.
Lý Lộ Từ kể sơ qua cho Mã Đức Lý, cúi đầu nhìn sách dáng vẻ không muốn nói nhiều, cuối cùng vẫn là những người gặp gỡ hàng ngày , hôm qua so với hôm nay có sự khác biệt khá lớn, lo lắng họ nhìn ra.
- Rất có cá tính?
Tần An lấy cái mũ của Lý Lộ Từ, nhìn vào cái đầu trọc lóc của hắn, vô cùng vui sướng:
- Xứng danh với bóng đèn.
- Sang một bên đi.
Lý Lộ Từ giằng lấy cái mũ đội lại lên đầu, hắn cảm thấy đầu mình không tồi, nhưng không thích để trọc, huống hồ còn có người khác không thích đầu trọc.
- Trả lại cho cậu này, Mã Đức Lý muốn chiếm lấy cái chăn của cậu, tôi chạy theo cậu ta, tôi nói với các cậu, Lý Lộ Từ sớm muộn phải quay lại, cái này là tôi cho cậu ta xem, ai cũng không được động vào, ai dám chiếm chăn của anh em tôi, người đó không phải là anh em với tôi.
Tôn Ngạn Thanh cách Tần Nam và Mã Đức Lý, nhìn đầy ẩn ý với Lý Lộ Từ.
- Cảm ơn, người anh em.., không có tôi theo, lại bị ngược đãi hả.
Tôn Ngạn Thanh lúc mới tiến quân vào game World of Warcraft RPG chơi vô số bản đồ, lên đại học mới bắt đầu chuyên tấn công vào bản đồ rừng Ha-i-ti. Hơn một năm trôi qua, bàn phím vẫn chỉ dùng F1, chưa bao giờ đi đối chiến lôi đài trên QQ, chỉ hay vào phòng đối kháng cao cấp chơi, Lý Lộ Từ cấp độ18 bị cậu ta quay như chong chóng.
Tôn Ngạn Thanh đúng là bị bắt nạt, bắt đầu ỷ vào miệng lưỡi, cuối cùng cũng ép người nói:
- Không phục, đi ra một đấu một.
Lúc này chính là lúc Lý Lộ Từ lên sân khấu.
Từ khi Lý Lộ Từ rời khỏi phòng, Tôn Ngạn Thanh lại bị ngược đãi, không có ai xuất đầu, khiến cậu ta đã lâu không được hãnh diện, bị người ta mắng là gà mờ.
Mã Đức Lý và Tần Nam chỉ thích chơi DOTA, không có hứng thú với World of Warcraft, Tôn Ngạn Thanh kéo họ vào chơi ba đấu ba thất bại, khiến cậu ta cảm thấy chỉ có Lý Lộ Từ mới là anh em tốt, đáng tiếc người anh em tốt này vì bản thân, không ngờ thoát khỏi tổ chức.
- Bị bắt nạt hay không đó là chuyện nhỏ, ai quan tâm chuyện này…Nhưng chơi trò chơi là phải sảng khoái, một mình chơi, đâu có cảm giác cùng nhau vui đùa chứ?
Tôn Ngạn Thanh cười ha hả.
Lý Lộ Từ
Nói như vậy thật không sai chút nào. Sau khi Lý Lộ Từ rời khỏi phòng, cũng chỉ có lúc nào người cùng phòng rủ cậu ta mới chơi game online, nếu không cậu ta cũng lười chơi. Trò chơi luôn luôn là càng nhiều người càng vui.
- Ừ, cuối tuần có trận thi đấu CF ở Thanh Từ, đi cả lũ.
Mã Đức Lý đề nghị, tuy là đề nghị, nhưng không định cho Lý Lộ Từ từ chối.
- Cuối tuần phải đi làm thêm..
Lý Lộ Từ chắc chắn không có thời gian.
- Hoạt động trong phòng cậu cũng không đến, đám ranh ở Thanh Từ kia cứ kêu gào suốt, không dạy họ một bài học bọn họ liền không biết cái danh chiến đội số một Nam Phủ của chúng ta không phải gọi suông.
Tần Nam rất kích động.
.
Thanh Từ là quán cà phê Internet tốt nhất khu vực quanh đại học Nam Phủ, đầu tư khá tốt, trang trí không tệ, hoàn cảnh cũng đẹp, còn có người phục vụ nữa, là cửa hàng internet mà toàn bộ sinh viên đại học Nam Phủ đều thích đến chơi.
Tuy rằng rất nhiều tay súng lão luyện đều cảm thấy chướng mắt với CF, nhưng nhà phát hành lại sẵn sàng chi tiền để quảng cáo và mở rộng game này, cho nên trò chơi này cực kỳ được hâm mộ. Mấy người Lý Lộ Từ mặc dù mọi khi cũng nhổ nước bọt chửi vài câu, nhưng dù sao không thích chơi trò này thì vẫn cần có cảm giác ưu việt, vì vậy bốn người thường xuyên nhào lên như ong vỡ tổ, đăng nhập mạng bắt đầu đi giết chóc khắp nơi.
- Có trận đấu Sniper, đứng hạng nhất được một ngàn tệ tiền mặt hoặc thẻ hội viên ảo giá hai ngàn. Nếu cậu lấy được chẳng phải tốt hơn đi làm công hay sao?
Tôn Ngạn Thanh lôi kéo.
Môt ngàn à, Lý Lộ Từ đã hơi động tâm.
- Có cả chiến đội mỹ nữ ra sân nữa, đội trưởng của họ là người xếp hạng ba trong liên minh thi đấu mạng lần trước đấy, cậu chưa chắc đã là đối thủ, một ngàn tiền thưởng này vẫn chỉ là trăng trong nước thôi.
Mã Đức Lý dùng phép khích tướng.
Cái gọi là chiến đội mỹ nữ, thực sự là người của quán Thanh Từ, những người đẹp chân dài này đều là những sinh viên bậc trung trong các trường đại học, dù không thật sự lấy được thứ hạng cao trong những trận đấu lớn, thế nhưng những người đẹp này chơi trò chơi thể thao là vô cùng hiếm thấy, hấp dẫn ánh mắt vô cùng hữu hiệu, quản lý của quán Thanh Từ rất chơi trò này.
Mạng internet mở ra trong trường đại học, loại này rất được ưa chuộng, bởi đa số các nam sinh viên đều là quá thừa hormone, tinh lực tràn đầy không có chỗ giải phóng, động tới những hoạt động quần chúng này đều rất kích động, mang lại lợi ích và ảnh hưởng rất khả quan cho Thanh Từ.
- Mỹ nữ à...
Lý Lộ Từ quay đầu nhìn sang bên phải phòng học.
Lúc này Lý Lộ Từ nhận được tin nhắn, cúi đầu xem.
- Có việc tìm cậu.
Lý Lộ Từ có chút nghi ngờ thu dọn sách vở vào cặp, nói với Mã Đức Lý.
- Lớp trưởng tìm mình.
Lớp trưởng tên là An Tri Thủy, không chỉ là lớp trưởng của lớp Lý Lộ Từ, mà còn là lớp trưởng của ba lớp chuyên ngành, nhưng quan hệ của cô ta với bạn học đều bình thường, cô này cũng là chủ nhiệm tự chỉ định, xem ra là có thể vững vàng tốt nghiệp.
An Tri Thủy thường chọn những người có tật xấu, cho nên cho dù An Tri Thủy còn đẹp hơn nhiều so với những mỹ nữ khác của chiến đội mỹ nữ tại Thanh Từ, nhưng cô tìm Lý Lộ Từ lại không ai hâm mộ hắn.
Dù sao thì cũng không có bao nhiêu người lại chịu bị coi thường, bởi vì đối phương xinh đẹp mà không thèm để ý đến sự bắt bẻ của đối phương. Đại học Nam Phủ có một phần sinh viên không thuận mắt đối với nhà trường, đám đó đều rất kiêu căng.
Bàn học của giảng đường đều được kê liền với nhau, Lý Lộ Từ đi về phía sau bên phải, ngồi xuống cách An Tri Thủy một chỗ.
An Tri Thủy mặc một chiếc váy thuần màu lá sen, mắt nhìn thẳng, im lặng ngồi đó. Đôi mắt tinh tế cân xứng tràn đầy mùi vị thục nữ đoan chính.
Lý Lộ Từ liếc mắt nhìn bắp chân An Tri Thủy, không đi tất, đôi chân trắng nõn có vẻ đẹp mê người, đôi dép xăng đan mảnh khảnh bó sát chân, để lộ ra năm đầu ngón chân vô cùng đẹp.
Lý Lộ Từ cũng chỉ ngẫu nhiên phát hiện ra đôi chân tuyệt đẹp của An Tri Thủy, ngẫu nhiên lén nhìn một cái, nhưng không có ý nhìn kỹ. Hơn một năm nay, An Tri Thủy tiếp xúc với hắn cũng như bao bạn học khác, đều là vì việc của lớp, ví dụ như tìm cu li, ai bảo hắn vóc người cao lớn.
Lý Lộ Từ ngồi xuống xong, An Tri Thủy mới quay đầu lại, đôi mày vốn hơi nhíu liền thả lỏng, hơi ngạc nhiên nhìn hắn nói:
- Lý Lộ Từ, cậu…
- Sao vậy?
Lý Lộ Từ cười.
- Hình như cậu trông không giống hôm qua.
An Tri Thủy nghi hoặc nói.
- Đâu có ?
Lý Lộ Từ giật mình, không ngờ Mã Đức Lý, Tần Nam và Trư Ngộ Năng đều không nhìn ra, An Tri Thủy vừa nhìn đã phát giác được…Điều quan trọng nhất là, Lý Lộ Từ cảm thấy từ trước tới nay An Tri Thủy không đặt ai trong mắt, cô ta còn cố ý để ý tới hắn sao? Bằng không sao cô biết hắn không giống hôm qua.
- Cao hơn một chút.
An Tri Thủy ngượng ngùng nói hắn nhìn có vẻ cường tráng hơn, nữ sinh nói nam sinh cường tráng hơn, điều này cũng không khác lắm so với việc nam sinh nói thân hình nữ sinh đẹp hơn, có chút mùi vị mờ ám bên trong.
- Ờ, tôi đi giày cao hơn.
Lý Lộ Từ giải thích như vậy, dù sao An Tri Thủy cũng không thể bắt hắn cởi giày ra cho cô xem.
- Cậu vốn rất cao rồi, còn phải đi cái đó vào làm gì ?
An Tri Thủy nhíu mày.
- Không có gì, hư vinh thôi.
Lý Lộ Từ nói.
An Tri Thủy cau mày, Lý Lộ Từ không thèm để ý tới hình tượng của mình trước đây trong mắt cô, nếu không sao có thể thừa nhận mình đi giày cao gì chứ?
- Cậu còn cắt đầu trọc, cậu không biết trường học cấm chỉ học sinh để đầu trọc sao?
An Tri Thủy giọng nói có chút lãnh đạm.
Quả nhiên là bắt người có tật xấu, Lý Lộ Từ hơi thất vọng, cũng biết mình không nên chờ mong điều gì, nhưng còn có chút buồn bực.
Trang phục của Lý Lộ Từ rất kì quặc, giày da, quần bò rộng thùng thình, áo dài tay, mũ che nắng, còn cả cái đầu trọc, không ra gì cả.
- Tôi cũng không có cách nào, hôm qua đi cắt tóc, buồn ngủ, thợ cắt tóc cắt cho tôi thành trọc lốc, anh ta nói tôi thích hợp với để đầu trọc, cuối cùng tôi không thể dính tóc lại được?
Lý Lộ Từ không để ý, dù sao cũng học đại học, trường đại học có quản lý nghiêm hơn thì cũng không thể quản tất như trường trung học được.
- Sao có chuyện như vậy?
An Tri Thủy rất tức giận, Lý Lộ Từ rõ ràng là coi cô như con ngốc, thợ cắt tóc nào lại bày mưu tính kế để cạo trọc đầu hắn chứ.
Nhưng khi Lý Lộ Từ nói, tóc cũng không dính lại được, thái độ của Lý Lộ Từ khiến An Tri Thủy rất tức giận.
- Không được, cậu đi mua một bộ tóc giả đội lên, bằng không tôi sẽ báo với giáo viên phụ trách.
An Tri Thủy uy hiếp nói.
- Lớp trưởng, chúng ta cũng không phải học sinh tiểu học, sao cậu lại quản những chuyện lặt vặt như vậy chứ, còn định nói với thầy giáo….
Lý Lộ Từ rất bất đắc dĩ, lại không thể không khuyên giải An Tri Thủy, hắn phỏng đoán gia cảnh của nhà An Tri Thủy không nhỏ, vì lời nói của cô trước mặt giáo viên chủ nhiệm và giáo viên phụ trách rất có tác dụng, chỗ các học sinh nữ có đồn đại, khi An Tri Thủy tới trường học có chỗ dựa rất lớn, có Phó hiệu trưởng báo danh hộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui