Vợ Tôi Ngoại Tình Rồi


“Anh quên Cao Phong rồi sao? Còn nhớ mấy năm trước, khi anh mở công ty, vì để mời anh đích thân ra tay mà anh ta không những tặng cho em rất nhiều túi xách và sản phẩm chăm sóc da đắt tiền, còn giúp em gái em tìm được một trường đại học nước ngoài…”
Nhìn thấy vẻ mặt mất tập trung của tôi, vợ tôi còn tưởng rằng tôi đã quên Cao Phong, cho nên mới vội vàng giải thích với tôi.

“Có nhiều người hợp tác với anh như vậy, anh thật sự không nhớ nổi.”
Tôi nhìn đăm chiêu, giả vờ như không có chuyện gì, lắc đầu nói với vợ tôi.

Làm sao tôi có thể quên Cao Phong?
Hai ngày trước, tôi còn cùng vợ anh ta gặp mặt và nói đến chuyện cũ nữa mà!
Hơn nữa lúc ấy, tôi bận rộn cả một tháng trời để làm phương án thiết kế kia, hầu hết mỗi ngày đều phải cùng hai vợ chồng bọn họ gặp mặt trao đổi, có muốn quên cũng là điều không thể.

Thảo nào tôi lại thấy bóng lưng của người đàn ông trong video giám sát kia lại quen thuộc đến như vậy, bây giờ cuối cùng cũng biết được mặt mũi rồi!
Bởi vì người đàn ông kia có tám chín phần là Cao Phong rồi!
Được lắm, không những ngủ với vợ tôi mà còn muốn mang vợ tôi đến công ty để ngủ chung mỗi ngày!
Lúc này, trong đầu tôi chợt lóe lên một ý tưởng!
Mẹ nó, ngủ với vợ của tao, ông đây cũng sẽ ngủ với vợ mày!
Chỉ có như vậy thì nỗi hận trong lòng mới có thể nguôi ngoai!
Hơn nữa, cô vợ Bạch Tuyết Nghênh của anh ta đúng là báu vật trần gian.

Thật lòng mà nói, ngày hôm trước ở quê, khi nói chuyện phiếm cùng Bạch Tuyết Nghênh, tôi cũng hơi rung động với cô ấy.

Nhưng lúc đó, tôi còn cho rằng tôi là người đã có vợ, cô ấy cũng là người đã có chồng, giữa tôi và cô ấy sẽ không có bất kỳ giao điểm nào.

Nhưng hiện tại mọi thứ đã khác rồi!
Chồng cô ấy ngủ với vợ tôi, sao tôi có thể khoanh tay đứng nhìn và khoanh tay chịu chết?
“Chồng? Anh...anh nhéo đau em...”
Đúng lúc này, bên tai vang lên giọng nói mềm mại của vợ tôi.

Tôi từ trong muôn vàn suy nghĩ hoàn hồn lại, mới nhận ra bởi vì tôi quá tức giận mà đã véo đùi của cô ấy.

Tôi cũng biết mình đã dùng lực hơi mạnh, cho nên nhanh chóng thu tay về.

“Ưm? Chồng? Tiếp tục đi...tuy rằng có hơi đau nhưng lại rất thoải mái...” Vợ tôi thấy tôi rút tay về, cô ấy lộ ra vẻ thất vọng.

Mẹ kiếp! Từ khi nào mà người đàn bà này lại có khuynh hướng này!
Phải biết rằng, lúc trước cô ấy sợ nhất là tôi động tay động chân với cô ấy, một khi tôi có cử chỉ thô lỗ thì cô ấy sẽ phản kháng lại.

Cho nên mỗi lần cùng cô ấy làm chuyện ấy, tôi không dám dùng lực quá mạnh.

Bây giờ thì tốt rồi, tư thế gì đó đã bị người đàn ông khác khai phá rồi!
Mẹ nó, đúng là biết chơi bời!
“Chồng?” Vợ tôi thấy tôi thờ ơ, vội vàng thúc giục tôi.

“Được!” Tôi vô cùng phẫn nộ, hoàn toàn mất kiểm soát!
Tôi tựa như một con sư tử điên cuồng, mãnh liệt nhào về phía cô ấy...!
......!
Khi mở mắt ra một lần nữa đã là ngày hôm sau.

“Chồng, hôm qua anh thật lợi hại nha… em sắp rụng rời rồi...” Cô vợ nằm bên gối, trên mặt vẫn còn hiện ửng hồng, giọng điệu mềm mại nhẹ nhàng, lẩm bẩm khen ngợi tôi.

Tôi không nói gì, ngồi dậy mặc quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài.

Hôm nay, tôi cần phải đến thăm một số người khách hàng cũ, dự định tìm hiểu chiều hướng của bọn họ như thế nào.

Dù sao trước khi mở công ty thì phải làm tốt công tác lập kế hoạch sơ bộ và nghiên cứu thị trường.

Tốt nhất là có thể hẹn nhận vài dự án từ trong tay của bọn họ, bởi vì nếu như có thể nhận được dự án thì đó chắc chắn là dấu hiệu thuận buồm xuôi gió cho việc mở công ty mới.

“Anh muốn đi đâu vậy? Ở lại cùng em đi…” Nhìn bộ dạng vội vàng đi ra ngoài của tôi, vợ tôi cũng ngồi dậy theo, nép vào vòng tay tôi và hỏi tôi với đôi mắt ngân ngấn nước.

Lúc này, ánh mắt của cô ấy rất mê ly, giống như đang chờ đợi tôi tới phát động tấn công cô ấy.

Mà biểu cảm của cô ấy lại càng thêm quyến rũ hơn.

Không hiểu sao tôi thấy sau hai lần điên cuồng với cô ấy gần đây, có vẻ cô ấy đã được thỏa mãn dục vọng và luôn tỏ ra ngoan ngoãn phục tùng với tôi.

Cô ấy có thấy thẹn với tôi không? Hay chỉ là vì cô ấy đã bị sự thô bạo của tôi chinh phục rồi?
Trong lòng rất loạn.

Nếu những chuyện kia không xảy ra, nếu cuộc sống của chúng tôi vẫn luôn êm ấm như giờ phút này, cô ấy nép mình bên cạnh tôi, không muốn tôi rời giường, như vậy thật tốt biết bao…
Nhưng khi mọi chuyện đã xảy ra rồi thì không thể trở lại như trước nữa.

Tôi không giữ được trái tim của vợ tôi chứ đừng nói đến thể xác của cô ấy.

Thậm chí ngay cả cơ thể của cô ấy cũng là do người đàn ông khác khai phá ra.

Điều này đối với tôi mà nói, đối với một người đàn ông như tôi mà nói, là một sự mỉa mai và sỉ nhục rất lớn!
Nghĩ đến đây, ánh mắt của tôi lập tức trở nên lạnh lẽo.

“Anh phải đi gặp một vài khách hàng, em ở nhà chăm sóc Tiểu Tinh cho thật tốt.” Tôi gạt tay cô ấy ra, không tiếp nhận tình ý cũng không thuận theo ý của cô ấy.

“Vậy anh muốn đi đâu? Không phải đã nói là hôm nay sẽ cùng em đi đến bệnh viện để kiểm tra sao?” Sau khi vợ tôi thấy tôi từ chối mình, thái độ của cô ấy lập tức trở nên lạnh lùng, hỏi tôi bằng giọng điệu chất vấn.

“Đổi ngày khác đi.” Tôi không hề quay đầu lại, nói xong liền đi ra ngoài.

Trong lòng tôi rất rõ, muốn chống lại cái sừng xanh Cao Phong kia thì cần phải có năng lực.

Đầu tiên, công ty của tôi phải được thành lập cái đã!
Bằng không, Bạch Tuyết Nghênh sẽ không xem trọng tôi.

Cho nên, hôm nay tôi phải đi thăm một vài khách hàng cũ của tôi.

Khách hàng cũ đầu tiên là một ông chủ lớn, tên là Tần Sở Thiên.

Năm đó, khi tôi mở công ty, đơn hàng lớn đầu tiên mà tôi nhận chính là của Tần Sở Thiên.

Cũng chính đơn hàng này đã khiến tôi vang danh trong giới kinh doanh, cũng củng cố được mối quan hệ hợp tác của tôi với Tần Sở Thiên.

Sau khi đến tập đoàn Sở Thiên, tôi gọi điện thoại cho Tần Sở Thiên trước.

“Alo? Xin chào, anh là?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng điệu làm ăn quen thuộc của Tần Sở Thiên.

“Anh Tần, tôi là tiểu Ngô đây, Ngô Song.” Tôi vội vàng giới thiệu bản thân với Tần Sở Thiên.

“Ngô Song à… anh… có chuyện gì không?” Khi nghe thấy đó là tôi thì Tần Sở Thiên tỏ ra mất kiên nhẫn.

Tôi có thể cảm nhận được rõ, dường như anh ta không vui khi nghe cuộc gọi của tôi.

“Tôi muốn gặp anh Tần? Bây giờ anh có rảnh không?”
“Thật ngại quá… gần đây tôi phải đi công tác ở ngoại tỉnh… anh… có chuyện gì gấp không?”
“Cũng không có chuyện gì gấp, vẫn nên đợi anh đi công tác về rồi hẵng nói sau.” Sau đó, tôi dập điện thoại, hít một hơi thật sâu và lắc đầu.

Hiển nhiên là Tần Sở Thiên không muốn gặp tôi, nếu không anh ta cũng sẽ không xóa số điện thoại của tôi.

Xem ra, sự ảnh hưởng của việc ăn cắp ý tưởng năm đó của công ty tôi ở trong ngành vẫn còn quá lớn...!
Sau khi ổn định lại tâm trạng, tất cả đã sẵn sàng, tôi trở lại trên xe, chuẩn bị đi tìm một ông chủ lớn khác.

Dù sao khách hàng cũ của tôi không chỉ có Tần Sở Thiên, chỉ cần có một khách hàng vẫn còn tin tưởng tôi thì công ty mới của tôi vẫn có hy vọng!
“Alo! Giám đốc Bạch! Lúc nãy Ngô Song gọi điện thoại cho tôi, chắc là muốn tìm tôi mượn tiền, cô thấy cuộc gọi của anh ta thì không cần nhận...”
Đúng lúc này, bên ngoài cửa sổ xe truyền đến giọng nói của Tần Sở Thiên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui