Võ Tôn Đỉnh Cấp


Nhất Tự Xung Sát Kiểm!
Đằng sau cuồng phong rít gào, Lãnh Tử Thâm lần nữa lao tới.

Ánh mắt của Cửu Thiên sắc lạnh, nhưng không có động tác gì, chỉ là trên người bốc lên hỏa diễm.

Liệt Hỏa Kim Thân!
Keng!
Kiếm của Lãnh Tử Thâm đâm vào tim của Cửu Thiên.

Tên này ra thủ ngược lại không lưu tình, trực tiếp hạ sát chiêu.

Chỉ đáng tiếc, canh kình của hắn ta vẫn không đủ, canh khí của Cửu Thiên cộng thêm huyết bì của Long tộc chặn đứng trường kiếm của hắn ta, mũi kiếm đâm rách quần áo, nhưng dừng ở trước làn da của Cửu Thiên không tới thêm một tấc, không thể tiến vào nữa.

Cửu Thiên tay trái cầm trường kiếm, Lãnh Tử Thâm liều mạng thúc giục canh kình.

Tay chân liều mạng thi triển công kích vào người của Cửu Thiên.


Trọng kiểm đập một cái, phần lớn công kích của Lãnh Tử Thâm đều bị chặn hoàn toàn.

Khí kình thuộc về võ giả Ngoại Canh Cảnh, không thể công phá canh khí của Cửu Thiên.

Lúc này, lực phòng ngự mạnh mẽ của canh khí và mức độ rắn chắc, được thể hiện một cách hoàn mỹ.

Cửu Thiên cũng hiểu thêm về canh khí của mình biến thái như nào, tồn tại mạnh mẽ như nào theo cách trực quan, chẳng trách trăm vạn năm nay vô số người muốn dung hợp canh kình và vân khí.

Hắn có thể chắc chắn, canh khí của hắn còn có rất nhiều năng lực mạnh mẽ nữa đang đợi hắn đi mở ra.

Trong mắt bắn tia sáng, canh khí toàn thân của Cửu Thiên bỗng hóa thành lực lượng thần hồn.

Hây!
Cửu Thiên quát thành tiếng, một cỗ lực lượng thần hồn trực tiếp hóa thành sóng âm xuất kích.

Sóng âm đáng sợ gây chấn động khiến trước mắt Vũ Kiếm chợt tối đen, Hàn Liên còn sửng sốt thốt lên: “Lại nữa!” Sau đó trong đầu đau kinh khủng, có điều hắn ta cũng là người từng luyện Nhất Nguyên Đạo Quyết, chút đơn đớn này sớm đã quen rồi.

Ngay sau đó thì hoàn hồn.

Huyễn Tầm lùi liên tiếp mấy bước, ánh sáng trong mắt lóe lên, lúc này mới hoàn hồn.

Thủ đoạn của Cửu Thiên không ít nha, Huyễn Tầm vốn tưởng mình đã nhìn thấy át chủ bài của Cửu Thiên ở trong tháp tu hành rồi, không ngờ Cửu Thiên lại cho cô ta một bất ngờ.

Yên Hoài trực tiếp bị sóng âm xung kích khiến cho cả người chấn động, buông khống chế.
Nhưng không ai nhìn thấy Linh Bối đối mặt với lực lượng thần hồn của Cửu Thiên, trong mắt chỉ lóe lên ánh sáng trắng, sau đó thì dễ dàng nhận được.

Linh Bối bỗng túm lấy Yên Hoài.


Một cỗ lực lượng ấm áp truyền vào trong cơ thể của Yên Hoài, lập tức khống chế ngược Yên Hoài.

Khế giọng, Linh Bối nói ở bên tai của Yên Hoài: “Yên Hoài sư tỷ, xin lỗi."
Yên Hoài lập tức biến sắc, cảm nhận được Linh Bối khống chế lực lượng của cô ta, vậy mà không chỉ mạnh hơn cô ta một phần, thuần túy còn hơn gấp đôi.

Thì ra vị Linh Bối sư muội này của cô ta, sớm đã vượt qua cô ta rồi.

Nhưng Linh Bối khiêm tốn, trước giờ không thể hiện lực lượng của cô ta ở trước mặt mọi người.

Cũng không biết, canh kình của Linh Bối vậy mà đã vượt qua Ngoại Canh Cảnh.

Trong sân, Lãnh Tử Thâm bị lực lượng thần hồn của Cửu Thiên xung kích làm cho thất khiếu chảy máu, canh kình trên người còn không ngưng tụ được.

Cửu Thiên đã tức giận thật rồi, ra tay không hề lương tay.

Trọng kiếm cắm ở trên đất, buông tay ra, Cửu Thiên giơ nắm đấm lên.

Phá Diệt Băng Sơn Quyền!
Một quyền mạnh mẽ đập vào bụng của Lãnh Tử Thâm.


Rắc rắc, rắc rắc!
Một chuỗi tiếng xương gãy vang lên, cả người của Lãnh Tử Thâm bị đánh lõm vào lộ ra một độ cong đáng sợ, bay ra ngoài.

Bay ra mấy chục trượng, Lãnh Tử Thâm ngã lăn trên đất.

Trong miệng phun máu tươi, Lãnh Tử Thâm cũng không bò dậy nổi nữa.

Một quyền đơn giản như này, Lãnh Tử Thâm sợ rằng trong mấy tháng là không thể xuống giường.

“Hừ, không chịu nổi một kích!”
Quay đầu lại, ánh mắt lạnh lùng của Cửu Thiên nhìn sang Vũ Kiếm.

Ánh mắt sắc lạnh khiến Vũ Kiếm cũng cảm thấy run sợ một trận.

Thầm nghiến răng, Vũ Kiếm cũng không biết lúc này phải như nào mới tốt..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận