Võ Tôn Đỉnh Cấp

Sức chiến đấu của bộ hài cốt này tuyệt đối không thua gì võ giả Địa Canh cảnh, hoặc là luyện khí sĩ của Ngự Khí Sư cảnh.

Trúc lão quỷ trợn mắt há mồm nhìn tòa tháp nhỏ trong tay bộ xương màu vàng, nói khẽ: “Cửu Long Huyền Cung tháp, không ngờ lại là Cửu Long Huyền Cung tháp, không thể nào. Tại sao Cửu Long Huyền Cung tháp lại ở trong tay Thập Phương thiên sư được. Hắn giữ Cửu Long Huyền Cung tháp thì tại sao lại chết. Cho dù là tu sĩ Càn Khôn cảnh cũng không giết được hắn mới đúng.”

Giọng nói của Trúc lão quỷ tuy nhỏ, nhưng tai Diêm Từ Vũ lại khế nhúc nhích, hắn ta nghe được rõ ràng.

Diêm Từ Vũ lập tức mỉm cười.

“Đây chính là Cửu Long Huyền Cung tháp à? Tôi đã nghe qua uy danh của nó rồi. Vạn năm trước, Thần Long tôn giả dựa vào pháp khí này mà nổi tiếng. Pháp khí bản mệnh của tôn giả à, tốt lắm, tốt lắm”

Sắc mặt Cửu Thiên thay đổi rõ rệt, pháp khí tôn giả!

Là pháp khí tôn giả mà truyền thuyết kể chỉ cần có được nó là có thể có được sức mạnh tối cao, có thể dễ dàng dời non lấp biển.

Cửu Thiên cũng kích động, nếu như có được pháp khí này, có lẽ có thể rút ngắn trăm năm khổ tu của hắn.

Trúc lão quỷ hét lớn.

“Diêm Từ Vũ, cầm lấy nó giúp tôi, pháp khí này không có tác dụng với cậu, chỉ cần cậu giúp tôi lấy được tòa tháp này, cậu muốn bao nhiêu linh đan tôi đều cho cậu hết.”

Diêm Từ Vũ nhìn Trúc lão quỷ như nhìn tên ngốc: “Lấy được pháp khí tôn giả rồi thì tôi còn linh đan làm gì? Tôi có thể mang nó đi đổi một ít huyền đan với mấy luyện khí sĩ lợi hại, không đúng, thậm chí là tiên đan cũng có thể đổi được.”

Sắc mặt Trúc lão quỷ lập tức tái mét.

“Nhưng cậu không phải luyện khí sĩ, cậu hoàn toàn không thể lấy được pháp khí tôn giả.”

Trúc lão quỷ nghiến răng đáp.

Ánh mắt Diêm Từ Vũ lạnh đi, hắn ta nhìn chằm chằm vào khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn của Trúc lão quỷ: “Đúng vậy, tôi không phải, nhưng ông phải!”

Nói xong, Diêm Từ Vũ bước tới tóm lấy Trúc lão quỷ.

Nguyên khí mà ông ta vừa phóng ra đã lập tức bị Diêm Từ Vũ phá bằng bạo lực cực đoan.

Diêm Từ Vũ siết chặt tay, nắm vạt áo Trúc lão quỷ rồi ném ông ta tới trước mặt bộ xương màu vàng.

Trúc lão quỷ va mạnh vào bộ xương rồi hộc máu, Cửu Thiên và những người khác đứng bên cạnh nhíu mày.

Mặc dù họ không liên quan gì đến Trúc lão quỷ, thậm chí còn hơi chán ghét ông ta, nhưng lúc này thấy ông ta bị Diêm Từ Vũ hành hạ như vậy, bốn người vẫn không thể giữ bình tĩnh được.

Diêm Từ Vũ bước lên đá vào bắp chân của Trúc lão quỷ.

Tiếng xương gãy rợn người vang lên, Trúc lão quỷ.

quỳ một chân xuống đất, phát ra tiếng hét thảm thiết như lợn bị thọc tiết.

Diêm Từ Vũ trông rất bình tĩnh, thậm chí còn nở nụ cười trên môi, sau đó tiếp tục đá gãy chân còn lại của Trúc lão quỷ, máu chảy lênh láng. Hắn ta cúi xuống bẻ gãy từng tấc xương chân ông ta, cười bảo: “Con người tôi đã học được rất nhiều thứ. Trong sáu năm ở Âm Dương viện, tôi đã học không ít võ kỹ, công pháp, bí thuật, cũng được gọi là hiểu biết sâu rộng. Tuy tôi không phải luyện khí sĩ, nhưng tôi biết một số pháp môn có thể trợ giúp cho luyện khí sĩ.

Phong Lịch tiên sinh, ông có nghe nói đến phương pháp huyết tế bao giờ chưa?”

Vừa nghe thấy mấy chữ “phương pháp huyết tế”, Trúc lão quỷ lập tức la hét điên cuồng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui