Võ Tôn Đỉnh Cấp

“Ha ha, chủ nhân vĩ đại, năng lượng ở đây rất tinh khiết, ta cảm thấy ta có thể khôi phục một chút lực lượng.”

Cửu Thiên nói ở trong lòng: “Ngươi hấp thụ năng lượng trận pháp của người ta à? Sẽ không bị người khác phát hiện chứ?”

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Chủ nhân, đừng lo lắng. Chỉ cần nơi này không có võ giả trên Võ Tôn thì không thể phát hiện động tác của ta. Ta cũng sẽ không thật sự hút hết năng lượng trận pháp, để lại cho nó hai ba phần là được. Có số năng lượng này, †a có thể khôi phục một chút, chủ nhân cũng có thể mượn dùng một chút.”

Cửu Thiên kinh ngạc nói: ‘Mượn dùng?”

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Phải, là mượn dùng. Có thể chuyển hóa một phần năng lượng thành canh kình truyền cho người, tuy không thể hấp thụ, nhưng phóng thích ra thì vẫn không thành vấn đề.”

Cửu Thiên khế mỉm cười, nói: “Thì ra ngươi còn có tác dụng này. Ngược lại sêm sêm với Võ Ý Bội.”

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười he he nói: “Năng lượng và võ đạo mà Võ Ý Bội có thể tích trữ kém xa ta. Thật ra nếu chủ nhân không để bụng, có thể bỏ Võ Ý Bội vào, để ta ôn dưỡng nó. Như vậy nó sẽ cùng với ta hấp thụ năng lượng, trưởng thành cũng sẽ nhanh hơn.”

Cửu Thiên nói: “Vậy được, dù sao tạm thời ta cũng không có thời gian quan tâm Võ Ý Bội, giao cho ngươi đi. Ngươi chú ý một chút, tuyệt đối đừng để bị người khác bắt được.”

“Yên tâm đi.”

Cửu Long Huyền Cung Tháp mang theo tiếng cười rồi ẩn đi, Cửu Thiên có thể cảm nhận được Võ Ý Bội của hắn cũng biến mất theo, thật sự xuôi theo kinh mạch của hắn đi tới đan điền.

Tình huống kỳ diệu như này khiến Cửu Thiên hơi nhướn mày.

Xem ra Cửu Long Huyền Cung Tháp quả thật có một vài năng lực đặc biệt.

“Thất Lân sư tôn tới rồi, đám Phượng Lam sư tỷ cũng đến rồi.

Tiếng hô vang lên, Cửu Thiên cũng mở mắt ra.

Cuối cùng cũng đến rồi, Cửu Thiên rút trọng kiếm ra, cắm kiếm ở trước người.

“Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện đến khiêu chiến.”

Đám đông được tách ra như rẽ dòng nước, Thất Lân sư tôn dẫn năm học viên của Không Động viện từ từ đi ra.

Nhìn thấy Cửu Thiên, Thất Lân sư tôn nói: “Nhất Thanh, Đạo Quang đâu. Sao chỉ có một mình cậu tới.”

Cửu Thiên nói: “Nhất Thanh sư tôn, Đạo Quang sư tôn có việc quấn người, không tới được nên chỉ phái một mình tôi tới.”

Sắc mặt của Thất Lân sư tôn lập tức lạnh đi, nói: “Nhất Nguyên viện vậy mà xem thường Không Động viện của tôi vậy ư? Nhóc con Cửu Thiên, tôi đã nghe nói chuyện cậu đánh bại Vân An, nhưng nếu cậu cho rằng như vậy thì có thể một mình thắng được Không Động viện của tôi, vậy thì thật sự nghĩ quá hay rồi.”

Phượng Lam đứng ở đẳng sau Thất Lân sư tôn cũng hét lên: “Cửu Thiên, sự cuồng vọng của anh sẽ khiến anh trả giá nặng. Hôm nay anh đừng hòng hoàn chỉnh đi ra khỏi Không Động viện.”

Cửu Thiên liếc nhìn Phượng Lam, cô gái này vẫn cái vẻ kiêu ngạo, trong mắt không có ai.

Không nói gì nhiều, Cửu Thiên chỉ bình tĩnh nói: “Nhiều lời vô ích, Thất Lân sư tôn, chúng ta bắt đầu thôi.”

“Được! Trần Lệ, cầm văn thư tới.”

Trong đám đông, Đạo sư Trần Lệ rảo bước đi ra, đã chuẩn bị sẵn văn thư trong tay từ lâu.

Trần Lệ đi tới trước mặt Cửu Thiên, giao văn thư cho Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện, cậu một mình tới Không Động viện là một sai lầm”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui