Võ Tôn Đỉnh Cấp

Dựa theo cách nói của Hàn Liên sư huynh chính là ‘sao có thể lần nào cũng để Cửu Thiên sư đệ một mình đi chiến đấu, lần này các sư huynh đi cùng với đệ. Đệ về cơ bản có thể không cần ra tay, cứ giao cho sư huynh là được.”

Khi nói lời này, Hàn Liên sư huynh còn vỗ ngực của mình bụp bụp.

Nhưng tình hình thực tế, Cửu Thiên cũng rất rõ, buổi sáng còn nghe thấy Hàn Liên sư huynh nói chuyện với Sở Trực sư huynh.

“Hôm nay tới Minh Tâm viện, nhất định phải câu dẫn được một nữ học viên trở về, đây là tâm nguyện mấy năm nay của đệ.”

“Mấy năm trước không có cơ hội quang minh chính đại đi tới Minh Tâm viện, lần này tuyệt đối không thể lãng phí. Các nữ học viên của Minh Tâm viện, chúng ta tới đây.”

“Tam sư huynh nói đúng. Chúng ta dẫn theo cả Tiểu Hắc, nói không chừng nó cũng có thể tìm được một linh thú khác, Minh Tâm viện có không ít linh thú đó. Khà khà khà.”

Đi vào trong Minh Tâm viện, vừa bước vào cửa viện, mấy nữ học viên đã tới đón.

“Là các vị của Nhất Nguyên viện nhỉ, sư tôn có lệnh, mời bên này.”

Bên tay phải, mấy nữ học viên của Minh Tâm viện duyên dáng thướt tha nở nụ cười rạng rỡ nói.

Ngay lập tức, mắt của Hàn Liên và Sở Trực sáng lên.

Nhất Thanh sư tôn ho nhẹ một tiếng để Hàn Liên và Sở Trực điềm tĩnh một chút, đừng có giống như chưa từng gặp con gái.

“Vậy thì làm phiền dẫn đường.”

Ba nữ học viên của Minh Tâm viện đều mỉm cười, Mạn Tiên dẫn đầu, mắt cười thành vầng trăng khuyết, dẫn đường ở phía trước.

Lúc này Sở Chính sư huynh mới lườm Hàn Liên và Sở Trực, đè thấp giọng nói: “Hai đệ có thể trấn định chút không? Đừng làm mất mặt có được không. Sư huynh cũng xấu hổ hay hai đệ. Hai đệ không thể học theo đại sư huynh, trầm ổn một tí à.”

Đại sư huynh nghe vậy thì hếch cái bụng bự của mình lên.

Hàn Liên đánh giá trên dưới đại sư huynh một phen, nói: “Đại sư huynh, đừng diễn nữa, huynh cũng cứng rồi.”

Đại sư huynh vội vàng sờ đũng quần, sắc mặt rất ngại ngùng.

Hàn Liên cười ha hả, Sở Trực ở bên cạnh kéo Hàn Liên nói: “Hàn Liên sư đệ, xem ra đệ không định về Nhất Nguyên viện nữa rồi.”

Lúc này, Hàn Liên mới nhìn thấy đại sư huynh siết chặt năm đấm nhìn hắn ta.

Hàn Liên lập tức trốn ở bên cạnh Cửu Thiên kêu lên: “Cửu Thiên sư đệ giúp sư huynh.”

Cửu Thiên thật sự có vẻ mặt bất lực, nói: “Hàn Liên sư huynh, huynh bớt nói vài câu thì sẽ không chết người.”

Vừa đánh vừa quậy, mọi người của Nhất Nguyên viện dưới sự dẫn dắt của Mạn Tiên đã đi tới Chính ‘Tâm Đường của Minh Tâm viện.

Đi vào trong sảnh, nhìn một cái, ngồi kín các học viên của Minh Tâm viện.

Minh Tâm viện tu võ đạo, lấy tĩnh tâm tu thân, thư ca kỳ cầm nổi danh. Đặc sắc trong viện, không thích chiến đấu. Vì vậy, nữ học viên đông hơn. Nhìn khắp xung quanh thì có gần bảy mươi phần trăm đệ tử đều là nữ học viên.

Người ngồi ở trung tâm chính là Vô Sầu sư tôn của Minh Tâm viện, người ngồi bên tay trái lần lượt là Ngọc Cần, Linh Bối, Lâm Ngọc Lan, Mạn Tiên, Yên Hoài.

Năm người này chính là học viên tỉnh anh của Minh Tâm viện. Nữ học viên xuất sắc, không có nam tử.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui