Vợ Tổng Tài Em Ngoan Cho Anh!


Anh ta chưa kịp nói dứt lời, đã bị người kia xông đến bóp cổ: “Mày nói gì cơ?”
Người của Hoàng Đình xông lên: “Mẹ nó, còn dám đánh người à? Mau buông đối trưởng của chúng tôi ra!”
Ngay lúc đó cửa xe thương vụ kia liền mở ra, bảy tám người mặc áo vét đen đồng loạt bước ra, không khí vốn đã vô cùng căng thẳng, sự xuất hiện của bọn họ giống như quăng thêm một cục lửa vào vậy.

Hai bên bắt đầu lao vào nhau hỗn chiến, không khí căng thẳng cực độ!
Hội Hoàng Đình người đông thế mạnh, có vẻ dần chiếm thế thượng phong, đến khi căng thẳng dần tăng cao hơn, thì cửa kính của chiếc xe đen chạy đằng sau dần hạ xuống.

Mấy bảo vệ của Hoàng Đình nhìn theo hướng phát ra tiếng, liền nhìn thấy nửa bên mặt tinh xảo, là một người phụ nữ, tuy tuổi hơi lớn nhưng khí độ ung dung cao quý kia, nếu không trải qua vài chục năm hun đúc chắc chắn không thể có được.

Giọng của dì Đào không lớn nhưng tràn ngập khí phách: “Trần Quân!”
Người đàn ông đó dừng tay, khom người đứng trước cửa xe.

Hai phe thấy tình huống như vậy, đều chủ động lùi lại một bước, không khí thoáng chốc đã bớt căng thẳng.

Dì Đào lại nói tiếp, tuy giọng điệu rất nhã nhặn lịch sự, nhưng khí thế vẫn không giảm sút chút nào: “Nhà họ Tô không chủ động gây chuyện nhưng cũng không sợ phiền phức, các cậu gọi cho tổng giám đốc Vương đi, nói với ông ta, Ngô Đào nhà họ Tô tự mình đến thăm hỏi ông ta!”
Từ Minh và Tiểu Ngũ đứng gần đó đều nhìn về phía đối phương, tuy không biết hai bên giằng co vì chuyện gì.

Nhưng vệ sĩ mặc vét đen nhà họ Tô xếp hai hàng dọc hai bên chiếc xe đen, trông cực kỳ khí phách, cao cấp hơn vệ sĩ Hoàng Đình không chỉ một chút, trông giống như bảng đảng xã hội đen trong phim vậy!
Thấy khí thế hơn người của dì Đào, không ai dám chậm trễ nữa, lập tức gọi điện xác minh.

Rất nhanh, bảo vệ đã trở lại, đổi thành một gương mặt khiêm tốn cười nói: “Thật ngại quá, tổng giám đốc Vương nói không biết dì Đào đích thân đến đây, mời ngài vào!”
“Cảm ơn, làm phiền cậu rồi!”
Dì Đào lịch sự cảm ơn, rồi đóng cửa kính xe lại.

Ngay lúc cửa kính xe hoàn toàn đóng kín, sắc mặt của bà ấy lập tức trầm xuống.

Giấy không thể gói được lửa, rất nhanh thôi, nàng sẽ biết toàn bộ chuyện tối nay.

Bà ta đã sớm biết có người âm thầm đối phó nhà họ Tô, thậm chí bà ta cũng biết cả chuyện có người muốn giăng bẫy Tô Mục Tuyết.

Nhưng nhà họ Tô bây giờ như thịt nằm trên thớt, tự lo thân còn chưa xong, đừng nói đến đề phòng bọn lang sói bên ngoài.

Nếu bên kia là đối thủ trực tiếp trên thương trường thì cũng thôi, lại lấy tổng giám đốc của một nơi hạ đẳng ra khinh thường người của họ Tô, cho là bà ta rất dễ bắt nạt hay sao?
Dì Đào xoa khóe mắt, thở dài một hơi.

Tuy chuyện này có chút mạo hiểm, nhưng may là cậu bảo vệ mà bà ta vẫn luôn khinh thường đó đến kịp lúc nên chuyện này liền trở thành hoảng sợ vô ích, mà trước đó còn kịp thời đưa Tô Mục Tuyết ra ngoài trước.

Nếu không bà ta sẽ giận chó đánh mèo lên người Triệu Nam Thiên trước!
Vợ mình mà còn không bảo vệ được, vậy anh có khác gì phế vật đâu?
Đây cũng là lý do khiến bà ta buông xuống thể diện, tự mình đến đây.

Một người đàn ông có thể vì vợ mình mà không quan tâm đến an toàn của bản thân, cho dù ghét bỏ đến mức nào, bà ta cũng đành phải thừa nhận anh có chỗ đáng khen.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui