“Tiểu Thi cô thật đúng là được! Có thể bắt Thái Tử Gia ký biên nhận!” Ánh mắt tán dương của ông chủ tiệm bán hoa sáng bừng lên Tiểu Thi nghĩ thầm đây chính là phục vụ quên mình mới được mặc dù lấy được cái tên kia trên biên nhận mình cũng đụng phải không ít đinh.
“Cô biết làm sao tôi vẫn luôn không tìm thấy người giao hoa không? Cũng chính là bởi vì phần lớn hóa đơn của tôi đều là mang đến Trác thị mà Trác Minh Liệt thì như cô thấy rồi đó…..” Chủ tiệm nhẹ nhàng nói xong Tiểu Thi nghe được cảm thấy thật kinh hãi cả ngày hôm qua nếu không phải xảy ra việc ngoài ý muốn đó sợ rằng mình cũng sẽ tơi tả mà về thôi.
Cái Trác gì đó tại sao lại kiêu căng như vậy!
“Tiểu Thi, nhiệm vụ lại tới! Vậy bó Thiên Đường Điểu hôm nay là tặng cho phụ tá Lena của Trác Minh Liệt .”
! ! Sao lại là Trác thị! Tiểu Thi cau mày.
“Yên tâm đi phụ tá so với tổng giám đốc có lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều!”
Tiểu Thi cầm bó hoa đi vào Trác thị vừa nghe nói là muốn tặng cho Lena quả nhiên không ai cản cô.
Chỉ là trong lòng cô vẫn có chút bồn chồn ngộ nhỡ gặp lại Trác Minh Liệt thì nên làm thế nào?
Cái gì thế này bảng viết tên rõ rang phòng này là phòng làm việc của phụ tá nhưng sao lại có nhiều người đang họp ở đây như vậy! Tiểu Thi bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.
Mọi ánh mắt của tất cả mọi người đều hội tụ vào cô dường như muốn đem cô đốt thành tro bụi, Trác Minh Liệt nhíu mày lại làm cho cô cảm nhận được hơi thở nguy hiểm nào đó.
Nhưng cô chỏ là tới đây giao hoa thôi mà.
“Tại sao lại là cô! Lena kinh hoảng đứng lên.
“Hôm nay hãy dừng lại ở đây đi!” Trác Minh Liệt chỉnh sửa lại trang phục một chút liền nhanh chóng đi ra cửa, Tiểu Thi đem bó hoa che ở trên mặt e sợ tránh cho nhìn anh ta nhìn thấy mình nhưng đây quả thực là bịt tay trộm chuông (không lừa dối được người).
Chợt cánh tay lại bị người ta bắt lại Tiểu Thi ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy được khuôn mặt lãnh khốc của Trác Minh Liệt.
“Này buông tôi ra!” Cô giãy giụa.
Trác Minh Liệt không nói một lời , trước mắt bao người kéo cô vào phòng làm việc của mình.
“Nói đi là ai phái cô tới.
Tập đoàn Xích Ảnh, công ty Bắc Minh, hay tập đoàn Trường Dã? “ Mắt híp lại ,Trác Minh Liệt đem Tiểu Thi kéo đến trước ngực mình đe dọa nhìn thẳng vào mắt của cô.
“Cái gì!” Hơi thở nặng nề của đàn ông thổi vào mặt Tiểu Thi làm gương mặt cô đỏ ửng, cô vừa sợ vừa vội đưa tay muốn đẩy Trác Minh Liệt ra “Tôi không biết anh nói cái gì!”
“Không biết? Vậy vì sao cô năm lần bảy lượt đều xông vào Trác thị?”
“Theo như anh nói thì tất cả những ai ra vào đây đều có thể tại sao nhất định lại là tôi!” Tiểu Thi có chút tức giận người đàn ông này thật là không có lý lẽ.
Nghe những lời cô vừa nói Trác Minh Liệt buông lỏng tay.
“Tôi nhớ tôi đã từng nói là không cho cô xuất hiện tại nơi này mà?” Trác Minh Liệt nắm lấy cổ tay Tiểu Thi.
“Tại sao? Tốt lắm để cho tất cả nhân viên công ty anh đều không nhận hoa tôi sẽ không tới nữa!” Lông mày Tiểu Thi dựng đứng bởi vì tức giận mà lá gan cũng lớn lên.
Đúng lúc này điện thoại chợt vang lên Tiểu Thi thừa dịp Trác Minh Liệt nghe điện thoại cô nhanh chóng tránh thoát khỏi sự kiềm chế của anh ta chạy ra bên ngoài.
“Tiểu thư Lena hoa của cô!” Lena cuống quít ký nhận hỏi tiếp: “Thế bây giờ là cô giao hoa sao? Trước kia là Tiểu vương mà !
“Không biết!” Tiểu Thi bởi vì đang bực bội, cho nên nói chuyện cũng rất không hữu nghị.(thân mật , kính trọng).
Cô vừa định đi rồi lại bị gọi lại: “Đem những này bỏ vào hộp rồi ném đi giúp tôi!” Nhìn bộ dạng vênh mặt hất hàm sai khiến của cô ta làm Tiểu Thi rất không vui.
Nhưng suy nghĩ một chút tại mình là nhân viên của tiệm bán hoa nên cũng không tiện nói gì.
Cô cầm một đống đồ bỏ ,hận không thể lập tức biến mất khỏi tòa nhà này nhưng thật là… chỉ vì vội vàng chạy tới thang máy vào đúng lúc thang máy vừa đóng nên cô không để ý ,không hề nghĩ ngợi gì mà tiến vào.
Kết quả ở trong đó là Trác Minh Liệt !!!!!!.