″ Đã như vậy như vậy, xin hỏi tiểu thư Thi Thi, năm đó Lâm tiểu thư đã lấy 20% cổ phần của công ty nhà mình là quà cưới.
Xin hỏi cô có thứ gì làm đồ cưới? Cô có thể mang đến Nhà họ Trác cái gì?" Loại câu hỏi trắng trợn này chắc chắn là phải có người nâng đơ sau lưng.
"Tôi" cô lắp bắp, siết chặt tài liệu về kế hoạch A trong tay, trên trán chảy ra mồ hôi.
Hàn Ti Nhã nhìn kiệt tác của mình lạnh lùng cười.
Sau đó lặng lẽ đi đến phòng chuyên dụng của Trác Minh Liệt.
"Tiểu thư" Nhân viên phục vụ nơi này cũng biết cô ta bởi vì trước đây cô ta và Trác Minh Liệt cũng thường cùng nhau tới nơi này.
"Tôi muốn vào xem một chút"
"Vâng" Nữ nhân viên phục vụ viên kéo cửa.
Bên trong phòng, tất cả mọi thứ vẫn như xưa thậm chí cả vị trí để laptop cũng chưa từng thay đổi, Trác Trác Minh Liệt là một người rất ngai thay đổi nhưng lại chỉ vô tình duy nhất với một mình cô!
Trên mặt bàn có một tập tài liệu thì ra là một clip ghi lại cảnh ả Tiểu Thi kia ăn trộm tư liệu trong phòng làm việc của Trác Minh Liệt! Trời ơi đến đây quả thực một chuyện tốt trời ban! Ở ngoài tập tài liệu có viết: Tổng giám đốc chúng tôi không biết nên làm thế nào để nói với ngài, hi vọng tư liệu này ngài có thể thấy được trước khi lễ đính hôn được cử hành!
"Lâm Thi Ngữ đã chết, người bây giờ tôi yêu chỉ có Thi Thi, tôi muốn lấy cô làm vợ! Ngay hôm nay!" Trác Minh Liệt chợt lớn tiếng tuyên bố.
.
.
Không phải chỉ là đính hôn sao? Tại sao lại biến thành cưới? Tiểu Thi kinh ngạc, mọi người giật mình.
"Anh không thể cưới cô ấy ! Bây giờ không thể mãi mãi cũng không thể!" Âm thanh quen thuộc giống như từ trên trời rơi xuống làm mọi người lập tức đúng sang một bên để trống một khoảng đường, Thẩm Tử Quân chậm rãi đi tới, sắc mặt cô tái nhợt nhưng giọng nói lại vô cùng kiên định.
"Thẩm Tử Quân!" Tiểu Thi kêu lên nhưng điều làm cô kinh ngạc chính là sau lưng cô ấy lại là Phùng Thiếu Diễm.
"Tại sao?" Trác Minh Liệt trầm giọng hỏi.
"Bởi vì cô ấy là Lâm Thi Ngữ!" Từ bên ngoài Lý Triết Vũ đi tới.
Đám người nhất thời lặng thinh, bọn họ không hiểu đây là chuyện gì xảy ra? Ngay khi trong mắt của toàn bộ thế giới hình như chỉ có anh- Trác Minh Liệt, Tiểu Thi, Thẩm Tử Quân và Lý Triết Vũ vì bốn người này mà thời gian như dừng lại.
"Triết Vũ, anh nói cái gì vậy ?" Máu mũi đỏ tươi phun ra, nhưng cô lại không hề có cảm giác.
.
.
Vấn đề này, cái kết quả này dù Trác Minh Liệt có suy nghĩ một vạn lần nhưng đến khi anh thực sự tiệp nhận lại khó khăn đến thế.
Lâm Thi Ngữ lại có thể là Thi Thi? Mắt kính gọng đen cô gái nhỏ làm sao sẽ biến thành thanh thuần khả ái Bách Hợp nữ sinh? Đây nhất định là mơ! Nếu như lúc này tỉnh lại khẳng định giấc mơ sẽ biến mất, vì vậy đây nhất định là mơ đừng làm cho anh tỉnh lại!
"Em tên thật là Lâm Thi Ngữ, năm năm trước ngoài ý muốn tôi gây tai nạn cho em, làm cho em mất đi dung mao! Nhưng tôi lại không thể tự kềm chế bản thân mình mà yêu em, vậy nên tôi đã tự ý minhg tạo cho em một kí ức giả! Cầu Cầu chính kết tinh tình yêu của chúng ta nhưng anh luôn lo lắng em sẽ không tiếp nhận cho nên anh mới có thể nói với em đó là đứa trẻ anh nhận nuôi! Tiểu Thi thật xin lỗi! Anh yêu em một cách quá ích kỷ quá điên cuồng! Anh sai rồi! Nhưng anh không thể trơ mắt nhìn em gả cho kẻ thù của em! Người đàn ông này em biết hắn là ai sao?Hắn là chồng trước của em, vào ngay ngày tân hôn anh ta lập tức muốn ly hôn với em! Hại em nhà tan cửa lát!"
Phùng Thiếu Diễm đứng ở trước mặt Trác Minh lớn tiếng chất vấn: " Trác Minh Liệt có đúng hay không?"
Đối mặt với những thứ đột nhiên xuất hiện này anh chợt muốn tránh thoát khỏi chân tướng này , Trác Minh Liệt chợt vô lực cúi đầu.
"Ba ba" Mộc Mộc lôi kéo tay của ba, trong đôi mắt đen tinh khiết tràn đầy hoảng sợ.
"Mộc Mộc, cô ấy là mẹ ruột của con" Anh có chút nghẹn ngào mà bế Mộc Mộc lên Tiểu Thi hoảng sợ nhìn Trác Minh Liệt và Mộc Mộc giống như trong nháy mắt bọn họ bông nhiên biến thành gì đó rất đáng sợ.
"Nhất định các người đang gạt tôi!" Cô rống to "Vì sao mà các người đều muốn gạt tôi!" Mắt chợt mơ hồ, có thứ gì từ đó chảy ra nhưng lại không phải là lệ mà là máu.
"Tiểu Thi! !"
"Tôi rốt cuộc là ai?" Cô thất thanh kêu.
Thay hình đổi dạng, khởi tử hoàn sinh, vợ trước, vợ mới, gương vỡ lại lành.
Đây là tất cả các đề mục mà các phóng viên ở trong phòng nghĩ.
Nhưng đúng lúc này trên màn hình rộng của buổi họp báo lại chiếu lên một video đó là cảnh Tiểu Thi đang ăn trôm tự liệu trong phòng của Trác Minh Liệt.
Trong nháy mặt sắc mặt của Trác Minh Liệt trở nên trắng bệch anh khó có thể tin nhìn Tiểu Thi, bây giờ cô đã mất tất cả tri giác năng lực biểu đạt, chỉ lành lạnh mà ngây ngốc cười.
"Tại sao lại là em?" Anh run rẩy hỏi "Tại sao lại có thể là aem? Chẳng lẽ thật sự như lời bọn họ nói em yêu anh , em theo anh tất cả đều có âm mưu?" Anh lắc đầu trong mắt bắt đầu có lệ.
"Có nguyên nhân khác phải không?Em hãy giải thích với anh, anh cần một lời giải thích!" Trác Minh Liệt bi thương.
Tiểu Thi từ trên đài từ từ đi xuống, cả người mất hồn như không còn sống.
"Tiểu Thi" Thẩm Tử Quân bi thương muốn kéo cô lại nhưng cô vẫn là chẳng quan tâm chỉ đi thẳng đến trước mặt Tử Đồ Mi dùng số ý thức ít ỏi còn sót lại chậm rãi nói: " Cầu Cầu… trả lại cho tôi!"
Tử Đồ Mi hất tay Tiểu Thi , nhưng Tiểu Thi mặc kệ vươn tay cướp lấy Cầu Cầu! Trác Minh Liệt cảm thấy được khác thường lập tức xông tới muốn đẩy cô ra khỏi Tử Đồ Mi, không ngờ ả ta lại rút dao ra đâm thẳng vào sau ót của anh! Mộc Mộc lập tức bị dọa sợ đến mức thất thanh khóc rống! “Ba!” ! Nhưng đây mới là điều mà không ai ngời đến.
Vào lúc ngàn cân treo sợ tóc Tiểu Thi bất ngời đưa cánh tay phải ra ngăn cản hướng dao đi.
"Tiểu Thi!" Ba âm thanh tuyệt vọng đồng thời vang lên nhưng khi dao lướt qua chỉ thấy máu mà không hề thấy cánh tay rơi ra.
Lý Triết Vũ đột nhiên nhớ đến cánh tay của cô ấy được làm từ loại kim loại đặc biệt mà thành!
Kéo cánh tay rỉ máu Tiểu Thi cầm tư liệu về kế hoạch A ưu thương giao cho Trác Minh Liệt sau đó hờ hững đi ra ngoài!.