“Đứng lại!” Trác Minh Liệt sau khi dàn xếp xong chuyện của Tiểu Thi vừa tới tổng bộ liền bị người gọi lại, âm thanh như vậy anh nghĩ cũng không cần nghĩ chắc chắn là của cha anh!
Trác Minh Liệt đứng lại mặt không thay đổi xoay người lạnh lùng kêu một tiếng: “Đổng Sự Trưởng!”
“Trong mắt của anh còn có coi tôi là cha anh sao?” Trác phụ tức giận hỏi “Mấy ngày anh đã đi đâu? ! Anh biết việc anh phải làm bây giờ là làm gì không?”
“Dĩ nhiên biết!” Trác Minh Liệt tỉnh táo đáp lại.
“Biết anh còn cùng người đàn bà kia lui tới! Biết anh còn có thể không màng đến chuyện của công ty mà cùng cô ta chạy đến Canada! Trác Minh Liệt anh không nên đến gần người đàn bà kia nữa nếu không tôi cũng không thể bảo đảm an toàn của người thân của cô ta !” âm thanh ông Trác khàn khàn mà lãnh khốc.
“Cha rốt cuộc muốn tôi làm sao mới có thể làm cha vui vẻ? ?” Trác Minh Liệt bị cha chọc giận “Chẳng lẽ chỉ cần có phụ nữ bên cạnh tôi cha đều muốn diệt trừ sao? ! ! Được rồi tùy cha!”
“Việc học của Ti Nhã đã hoàn thành, tháng sau sẽ trở về nước.
Hôn ước của anh vẫn có hiệu nghiệm đấy!” Ông Trác gằn từng chữ nói.
Trác Minh Liệt nhìn hai mắt cha đỏ ngầu như muốn phun ra lửa.
Anh không nói một lời trực tiếp đi vào thang máy.
“Tổng giám đốc ngài trở lại!” Phụ tá nhìn thấy Trác Minh Liệt trở lại lập tức cầm một đống tài liệu đến, “ Những thứ này anh đều phải ký tên!”
“Hạng mục số ba đàm phán như thế nào rồi?”
“Tổng giám đốc chuyện có chút kỳ quát.
Mấy công ty đều giống như tập đoàn đầu tiên là tập đoàn Xích Ưng họ đều nói muốn gác lại để bàn lại!”
Trác Minh Liệt cầm bút máy lên nhẹ nhàng gõ vào mặt bàn “Anh lập tức đi điều tra mấy công ty gần đây có cùng công ty khác tiếp xúc qua hay không! Tốt nhất có thể biết đến vấn để mà bọn họ đề nghị hoãn hội nghị là gì!”
“Tôi biết rồi tổng giám đốc,chỉ là ….” phụ tá muốn nói lại thôi.
“Còn có chuyện gì?”
“Sau khi anh đi Đổng Sự Trưởng triệu tập Hội Đồng Quản Trị tạm thời! Nói là anh về sau chỉ cần phụ trách hạng mục số ba còn chuyện về phần kế hoạch A anh không cần tham dự!”
Trác Minh Liệt cười lạnh một tiếng: “hạng mục số ba hay là kế hoạch A quan trọng nếu như ông ấy cảm thấy kế hoạch A không có lời nói của tôi thì có thể đẩy mạnh rất tốt thì không có vấn đề!”
Đối với bản thân, Trác Minh Liệt luôn có lòng tin nhất chính là phương diễn kỹ thuật điện tử này.
Những năm gần đây chỉ cần dính đến phương diện này anh chưa bao giờ để thua ai.
Một lần duy nhất chính là vào năm năm trước, lần đầu tiên tổ chức cuộc cạnh tranh về Internet anh đã thua bởi một người tên là Hỏa Ảnh Xích Viêm.
Anh đối với người này thật sự rất tò mò nhưng là bất kể dùng cách nào cũng khổng thể điều tra ra thân phận chân thật của anh ta! Hi vọng anh ta chỉ là một người chơi trò chơi đơn thuần!
“Đúng rồi dạ tiệc từ thiện của công ty đã định vào 16 tháng này, đây là danh sách khách mời! Xin ngài xem qua!”
Trác Minh Liệt nhận lấy liếc mắt nhìn liền vứt sang một bên.
“Anh đi tìm cho tôi mấy người có chiều cao từ 150—160 centi mét làm người mẫu ở giữa!”
? ? Phụ tá kinh ngạc “Nơi nào có người mẫu lùn như vậy ?”
“Đúng! Nếu tôi tìm được sao lại còn cho anh đi tìm!” Trác Minh Liệt nhìn phụ tá cười bí hiểm.
Phụ tá ủ rũ cúi đầu, vị tổng giám đốc này toàn ưa thích làm mấy cái chuyện cổ quái!
Trác Minh Liệt mở máy vi tính ra xì căng đan trước về anh đều không thấy.
Nhìn lại tờ báo trên bàn cũng đều không có.
Theo lý thuyết, lần này anh bất ngờ lên đường sẽ phải có tin tức mới đúng! Chẳng lẽ? Chẳng lẽ đứt dây động rừng rồi! Trác Minh Liệt chợt nghĩ đến,cái hành động bắt đám chó săn kia lúc trước có lẽ là không sáng suốt! Cứ như vậy, đầu mối cũng đứt! Lần sau nếu bọn họ lại xuất hiện chỉ sợ không phải là bọn võ vẽ như bây giờ!
Ngôn tình tiểu thuyết mê đọc căn cứ, rất đủ, rất nhanh, rất cường đại! Ngôn tình tiểu thuyết đi quảng đại hoan nghênh độc giả cất giấu..