“Mẹ tại sao chú Minh Liệt không thể ngủ cùng với chúng ta? Cầu Cầu hỏi.
“Bởi vì giường chúng ta quá nhỏ” Tiểu Thi cười ha hả.
“Nhưng trước đây chú Triết Vũ có thể mà” lời nói của Cầu Cầu giống như là một quả boom tấn, Tiểu Thi nhất thời lúng túng, sắc mặt của Trác Minh Liệt cũng thay đổi nhưng anh lại không nói gì. Lặng lẽ sờ sờ đầu Cầu Cầu đi vào phòng thay quần áo.
Tâm tình của Trác Minh Liệt thật sự là không tốt nhất là khi biết mình có thể không phải là con trai ruột của cha, anh tìm đến Tiểu Thi là lúc anh cảm giác hỗn loạn chưa từng có anh camt giác ở bên cô rất ấp ấp. Nhưng dù sao đi nữa câu nói kia của Cầu Cầu cùng làm anh khó chịu, cho nên anh cũng không thể làm bộ như không có việc gì mà ở lại.
“Trác Minh Liệt..” Tiểu Thi nhìn anh đã mặc quần áo xong nhưng lại muốn đi vì vậy vội vàng giải thích rõ “ Chuyện đó không phải như anh nghĩ đâu!”
“Anh hiểu” Trác Minh Liệt nói là hiểu mỉm cười, trước đây cô là bạn gái của người khác thì dù anh có thể tiếp nhận hay không thì quan hệ giữa bọn họ cũng không thể xóa bỏ được!
“Anh chỉ ghé thăm em một chút, giờ anh phải về….Cầu Cầu gặp lại!”
“Trác Minh Liệt …” Tiểu Thi thẫn thờ, cho đến tận bây giờ cô mới hiểu vị trí của Trác Minh Liệt trong lòng cô quan trọng cỡ nào. Cô thậm chí không anh có một chút hiểu lầm về quá khứ của cô. Cô khoác tay của anh gấp rút nói: “Tôi và Triết Vũ thật sự không có gì cả, anh ấy vẫn luôn coi tôi như em gái, chỉ cần tôi không muốn anh ấy sẽ không bắt ép tôi làm bất cứ chuyện gì!” Nhìn dáng vẻ cô vội vàng mà nghiêm túc, Trác Minh Liệt dừng động tác mở cửa lại.
Tiểu Thi chợt chạy lên trước mặt anh cố gắng nhón chân lên tay với cổ của xuống dùng sức hôn lên, đối với hành động to gan của cô, Trác Minh Liệt lại không có chủ ý. Nhìn bộ dáng của anh, Tiểu Thi hôn xong chợt khanh khách mà cười .
“Cái người này, đùa với lửa cẩn thận tự thiêu!” Trác Minh Liệt cười xấu xa .
Hai người cứ như vậy mà không khi lúng túng ban nãy đều tan biết hết. Thật ra thì phòng của Tiểu Thi rất lớn có cả phòng cho khách nhưng khi lần đầu tiên Trác Minh Liệt tới đây, lúc đó do Tiểu Thi muốn dạy dỗ anh nên cố ý để cho anh ngủ ở trên ghế sa lon. Lần này lại khác biệt Tiểu Thi dẫn Trác Minh Liệt đến phòng dành cho khách.
Suốt đêm không nói chuyện.
Ngày hôm sau, trời vừa sáng Trác Minh Liệt vội chạy đến công ty, hôm nay là ngày hẹn với nhà đầu tư của hạng mục số 3. . . Mở ra điện thoại di động mới phát hiện có mấy cuộc gọi nhỡ xa lạ. Trác Minh Liệt gọi lại.
Thẩm Tử Quân vì không tìm được Trác Minh Liệt cho nên gần như cả đêm đều không ngủ được, đến mãi khi trời rạng sáng vừa nhắm mặt được một chút thì tiếng chuông di động lại vang lên, khi cô nhìn thấy là số của Trác Minh Liệt gọi đến thì vô cùng mừng rỡ.
Nhưng là cô vừa ấn nút mở khóa thì bên kia chợt cúp.
“Này!” Trác Minh Liệt dùng tai nghe nghe điện thoại anh rõ ràng thấy điện thoại đã thông nhưng tại sao không âm thanh trả lời.
Vì vậy anh lại gọi lại lần nữa nhưng kết quả vẫn như vậy .
Bên này Thẩm Tử Quân cũng rất là kinh ngạc chẳng lẽ là do điện thoại của cô có vấn đề? Cô không kịp nghĩ nhiều đi ra khỏi phòng. Bất kể như thế nào cô nhất định phải ngăn cản Thẩm thị và Trác thị hợp tác tuyệt đối sẽ không để cho Phùng Thiếu Diễm đạt được mục đích.
Cô đang mở cửa xe nhưng đột nhiên lại cảm thấy có một đôi tay dịu dàng mà ôm chặt lấy cô, lòng của cô lập tức treo lên.
“Thẩm Tử Quân!” Âm thanh của đối phương vang lên ở bên tai cô. Thẩm Tử Quân rợn cả tóc gáy phát hiện người kia lại là Phùng Thiếu Diễm, tại sao hắn lại ở đấy, đúng là âm hồn bất tán !
“Anh muốn làm gì? Nơi này là nhà tôi!” Thẩm Tử Quân giận dữ.
“Tiểu thư Thẩm Tử Quân đang bị mất trí nhớ mà sáng sớm lại muốn đi đâu đây?” Hôm nay chính là ngày Thẩm thị và Trác thị ký hợp đồng ! Hai tay anh khống chế Thẩm Tử Quân đồng thời khởi động xe.
“Phùng Thiếu Diễm! Buông tôi ra!” Thẩm Tử Quân kêu to “Cái đồ tiểu nhân hèn hạ này, anh rốt cuộc muốn làm gì?”
“Tôi muốn mời cô đến nhà tôi ở lại mấy ngày, chờ chúng tôi ký xong hợp đồng rồi tôi sẽ thả cô ra!” Phùng Thiếu Diễm chợt đổi giọng, cả người trở nên âm lãnh vô cùng “Thẩm Tử Quân chỉ bằng cô mà cũng muốn lừa tôi?” Hắn đã lấy được điện thoại di động của cô, mở phía sau của điện thoại di động ra để cho Thẩm Tử Quân nhìn rõ ràng nơi đó đã bị cho thêm thứ gì. Thì ra là vì vậy mà cô mới không gọi được cho Trác Minh Liệt.
“ Phùng Thiếu Diễm chúng tôi và anh không thù không oán, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Thẩm Tử Quân gần như muốn khóc, không biết cái loại ma quỷ này cha tìm được từ nơi nào.
“Không thù không oán?” Hắn cười lạnh một cái “Tất cả nguyên nhân đều có kết quả, tất cả kết quả đều có nguyên nhân!”
Thẩm Tử Quân cảm thấy người đàn ông này đã giống như là điên rồi, cô không muốn ở cùng chỗ với anh ta nữa, vì vậy mà cố gắng vùng vẫy thoát ra ngoài . Phùng Thiếu Diễm bị cô chọc giận, đánh cho cô một cái tát khiến cô bất tỉnh.
(PTD vũ phu cứ đợi đấy, )
Taị đại sảnh hội nghị, nơi tổ chức cuộc kí kết hợp đồng của Trác thị . Trác Minh Liệt cẩn thận quan sát đại diện của Dịch Thành phát hiện bọn họ đều là vô cùng trẻ tuổi.
“Các anh đối với hạng mục này có ý kiến gì không?” Trác Minh Liệt hỏi.
“Cùng Trác thị hợp tác vẫn luôn là mục tiêu của chúng tôi! Chúng tôi có kĩ thuật điện tử lớn nhất thế giới nhất định có thể hoàn thành hạng mục này! Chỉ cần Trác thị cho chúng tôi cơ hội hợp tác, chúng tôi nhất định sẽ rất vui vẻ!” Đại diện Dịch Thành nghiêm chỉnh mà nói. Trác Minh Liệt hiểu gật gật đầu “Dù là hợp tác nhưng các anh cũng phải hiểu rõ để khởi công hạng mục số ba này cần ít nhất mười tỷ Đô-la, thực lực này các anh có sao?”
“Trác tổng tài, cái vấn đề này hỏi được hình như không có tiêu chuẩn về chuyên nghiệp, nếu chúng tôi tới cùng ngài nói tự nhiên là có chuẩn bị mà đến!”
“Tốt” Trác Minh Liệt cúi đầu giống như đang nổi lên nghi vấn gì, đột nhiên anh hỏi: “Thẩm thị có gặp qua các anh không??!”
Cái vấn đề này hình như là ngoài dự đoán của đối phương, người kia rõ ràng có chút hốt hoảng nhưng chỉ vẻn vẹn trong mấy giây anh ta liền khôi phục tỉnh táo: “ Thật ngại, Trác tổng tài chúng tôi không hiểu ngài có ý gì!”
“Không hiểu là tốt nhất!” Mặc dù Trác Minh Liệt nhìn ra bọn họ hốt hoảng nhưng lại cho rằng có lẽ trước đó bọn họ cũng đã gặp Thẩm thị cái cho nên mới chột dạ mà thôi.