Chương 348
Hoắc Tư Tinh đem tay của mình thả xuống, ánh mắt chính thức nhìn chằm chằm về phía cô.
Kết quả, cô ta phát hiện Ôn Hủ Hủ đã không còn dáng vẻ sợ hãi như lúc nãy.
“Năm thứ nhất tôi ra nước ngoài, bởi vì đứa đứa bé còn nhỏ tuổi, tôi chỉ có thể một bên làm công ngắn hạn, một bên chăm sóc con.
Sau đó có một ngày, tôi làm việc ở nhà hàng kia, ông chủ muốn làm nhục tôi, bị tôi cầm lấy một chồng bát toàn bộ đập vào đầu ông ta!”
“……”
“Năm thứ hai, đứa nhỏ lớn hơn một chút, tôi phó thác cho chị chủ nhà.
Kết quả chị ta muốn bán con tôi đi.
Sau khi được tôi tìm về, tôi cắt đứt toàn bộ gân tay chân của chị ta ngay tại chỗ, chị ta vĩnh viễn không đi lại được.”
“!!!!”
“Năm thứ ba……”
“Đủ rồi! Ôn Hủ Hủ, rốt cuộc cô muốn nói gì?”
Sắc mặt Hoắc Tư Tinh càng ngày càng khó coi, rốt cục nghe không nổi nữa, một tiếng hét to.
Mà lúc này, ngay cả chính cô ta cũng không phát hiện, cô ta đã lui về phía sau vài bước.
Không muốn nghe nữa?
Làm sao được? Vẫn chưa xong đâu.
Ôn Hủ Hủ tựa như ma quỷ nhìn chằm chằm cô ta, sát khí đã lâu không xuất hiện quay cuồng trong con ngươi đẫm máu của cô, cô kéo cái ghế kia lại tiến lên một bước.
“Cái gì? Cô không muốn nghe tiếp sao? Không phải cô muốn bắt đứa nhỏ đi sao? Cô phải nghe xong chứ? Sau khi nghe xong, nếu hôm nay cô có thể sống sót bước ra khỏi đây, tôi sẽ để đứa nhỏ lại.”
Cuối cùng cô cũng nở nụ cười, trước mặt người phụ nữ đã hành hạ cô suốt sáu năm, đây là lần đầu tiên cô cười sảng khoái đến như vậy.
Ánh mắt Hoắc Tư Tinh đột nhiên xuất hiện một tia sợ hãi.
Cô ta chưa bao giờ thấy cô cười trước mặt mình.
Lúc này đây, cô ta bỗng nhiên có loại cảm giác sởn gai ốc.
Chỉ trong ngắn ngủi vài giây, người phụ nữ mà Hoắc Tư Tinh chưa từng để vào mắt đã tiến tới gần trước mặt cô ta.
Cô ta cảm thấy một loại sợ hãi mà trước nay cô ta chưa bao giờ cảm thấy!
“Cô nói cái gì? Cô nói lại lần nữa?”
“Tôi nói, trừ phi cô hôm nay có thể giẫm lên xác của tôi đi ra ngoài!”
Ôn Hủ Hủ đem cái ghế quăng tới, “Rầm” một tiếng vang lớn, cô ta không có chút phòng bị nhất thời bị đập một cái, cái ghế trong nháy mắt đều nát thành từng mảnh nhỏ.
“A……”
“Đừng kêu! Kêu lên khó nghe lắm.
Cô đường đường là đại tiểu thư Hoắc gia, nếu biết ở đây bị em dâu cũ của cô đánh, truyền ra ngoài sẽ không dễ nghe.”
Ôn Hủ Hủ vừa thấy cô ta hét lớn, cô liền tiến tới bịt kín miệng của cô ta lại.
Sau đó, cô lấy một cây kim trong người và đâm vào gáy cô ta!
“Chủ nhiệm? Cô không sao chứ? Chủ nhiệm?”
Đúng lúc cô đặt người phụ nữ xuống, bên ngoài y tá cũng mang theo người tới.
Nghe được bên trong không có động tĩnh, sốt ruột gọi to.
Ôn Hủ Hủ nghe được, không có chút hoảng loạn.