Chương 360
“Ai cho anh động vào người phụ nữ của tôi?!”
“A……”
Kiều Thời Khiêm không có phòng bị, thoáng chốc cả khuôn mặt tuấn tú đều bị người đàn ông thô bạo này làm cho đỏ bừng lên.
Thế nhưng, anh ta căn bản cũng không có sợ.
Ngược lại, sau khi nghe những lời này của Hoắc Tư Tước, anh ta còn cười nhạo: “Người phụ nữ của anh? Hoắc Tư Tước, có phải anh nghĩ sai rồi không?”
“Anh nói cái gì?”
“Nếu như anh coi cô ấy là người phụ nữ của anh, tại sao anh lại sợ cô ấy quấn lấy mình mà anh bí mật cho người hủy hộ khẩu của cô ấy ở Hoắc gia? Hoắc Tư Tước, nếu như anh coi cô ấy là người phụ nữ của anh vậy úc tính mạng của cô ấy đang gặp nguy hiểm, thì trong mắt anh, cô ấy đáng khinh như một con kiến.
Còn bây giờ anh quay lại gọi cô ấy là người phụ nữ của anh, anh không thấy xấu hổ sao? ”
Kiều Thời Khiêm không hổ là luật sư, sau khi mở miệng câu nào cũng đâm trúng chỗ yếu của đối phương!
Hoắc Tư Tước lập tức nổi gân xanh!
Hắn giống như là bị người ta tát vào mặt, khuôn mặt tuấn tú của hắn hết xanh rồi lại trắng.
Từ trước đến nay chưa có người nào dám đứng ra chỉ trích hắn như vậy.
Thế nhưng, hắn vẫn không buông tay.
Hắn nhìn chằm chằm Thời Khiêm, dùng quyền uy của mình nói với anh tai: “Cho dù có như vậy đi chăng nữa thì cô ấy cũng thuộc về tôi, cô ấy sống thuộc về tôi, chết cũng thuộc về tôi.
Cả đời này, không được Hoắc Tư Tước tôi cho phép, Ôn Hủ Hủ vĩnh viễn đều là của tôi!”
Hoắc Tư Tước nói xong, lập tức vung mạnh người trong tay!
“Rầm” một tiếng, Kiều Thời Khiêm ngay bị quăng mạnh đến bên cạnh bàn thẩm vấn, thật lâu sau anh ta cũng không thể phản bác ra nửa câu.
Thành thật mà nói, luận về thế và lực anh ta còn kém xa Hoắc Tư Tước.
Hắn là cả bầu trời của thành phố này.
Hắn muốn làm gì đều không có cách nào ngăn cảng.
Vì vậy, Kiều Thời Khiêm chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ôm lấy Ôn Hủ Hủ rời đi.
Mà lúc này đây, cũng không biết có phải vì Hoắc Tư Tước vừa rồi ra tay với Kiều Thời Khiêm đã dọa đến cô hay không? Vậy mà khi hắn tới, cô lại rất ngoan ngoãn để cho hắn ôm.
Sau đó, Hoắc Tư Tước liền mang cô đi.
Đương nhiên, là còn có cậu con trai của bọn họ – – Mặc Bảo!
——
Lúc Cố Hạ biết Hoắc Tư Tinh đã thành công, đã là rạng sáng ngày hôm sau.
Thời gian ở nước G và trong nước không giống nhau.
Trong nước ban ngày thì bên cô ta vẫn là đêm khuya.
Cho nên, sáng sớm nay sau khi cô ta tỉnh dậy mới biết được tin tức tốt này.
“Xem ra Hoắc Tư Tinh rất hữu dụng.”
Cô ta vừa chuẩn bị bữa sáng vừa thảo luận với dì cô ta về chuyện này một cách vui vẻ.
Cố Thanh Liên đang ở trên ban công lấy hoa, dì ta nghe nói chỉ cười lạnh một tiếng: “Con cho rằng Hoắc Tư Tinh giống con sao? Dì dám khẳng định với con rằng, con không thông minh bằng một góc của Hoắc Tư Tinh.”
Cố Hạ không nói gì nữa.