Chương 422
Điều kì lạ có thể thấy rõ chính là, sau khi người phụ nữ này để đồ xuống đã lập tức muốn đẩy cửa chạy đi.
Hoắc Tư Tước: ”…”
Hắn không thể nhịn nổi nữa, cuối cùng, trước khi cô chuẩn bị bước ra, hắn lạnh giọng gọi cô lại: ”Cô qua đây, tôi có lời muốn hỏi cô!”
”Hả?”
Quả nhiên Ôn Hủ Hủ lập tức như bị điểm huyệt mà đứng yên.
Có lời muốn hỏi cô?
Hỏi… cái gì cơ?
Lòng cô rối bời, tay chân luống cuống đứng tại chỗ, ngay cả tai cũng chỉ nghe thấy âm thanh ”ong ong”.
Thật ra cô có chút mệt mỏi.
Theo lí thuyết mà nói, cô ở bên cạnh hắn nhiều năm như vậy, từng hận, từng oán, từng tổn thương, cô đã sớm tạo cho bản thân một lớp bọc dày dặn, cho dù thái độ của hắn có dấu hiệu thay đổi thì cô cũng không muốn trở nên hoang mang lo sợ như thế này.
Nhưng cô vẫn cứ như vậy.
Vẫn không có chút mạnh mẽ này, ngay cả bản thân cô cũng không không chịu nổi chính mình!
”Tôi hỏi cô, buổi sáng xảy ra chuyện gì vậy? Cô muốn đi đâu?”
”Hả? Tôi… Tôi không đi đâu cả, chỉ là tôi muốn chuyển về nhà trọ ở bên kia, lúc trước anh nói… Hoắc Tư Tinh ở đây, tôi không an toàn nên tôi mới chuyển đến đây, nhưng bây giờ Hoắc Tư Tinh đã không còn ở nơi này nữa, cho nên tôi…”
Cô lắp ba lắp bắp giải thích, đôi mắt hạnh xinh đẹp không dám nhìn về phía Hoắc Tư Tước.
Hoắc Tư Tước nhíu mày.
Sao cô lại biết Hoắc Tư Tinh không ở đây? Ai nói cho cô biết?
Khuôn mặt lạnh lùng của hắn trầm xuống, chỉ vài giây đồng hồ ngắn ngủ, thư phòng đang ấm áp dường như bị bao phủ bởi một lớp sương lạnh giá vô hình.
”Cho dù Hoắc Tư Tinh không ở đây nữa thì cô quay về đó làm gì? Không phải tôi đã nói đừng cho đứa nhỏ phải trải qua cảnh không có ba sao? Như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự trưởng thành của mấy đứa trẻ!”
”Nhưng mà… tôi cũng không thể ở đây mãi được.
”
Ôn Hủ Hủ bị ngữ khí trầm thấp lạnh lùng của người đàn ông này dọa sợ, cô nhanh chóng tiếp tục giải thích: ”Anh có cuộc sống của anh, vị hôn thê… kia của anh đã rất lâu rồi không đến, nếu như cô ấy biết tôi ở đây chắc chắn sẽ rất tức giận.
”
Cô nhắc đến Cố Hạ.
Vừa nhắc đến trái tim đã không khống chế nổi mà cảm thấy khó chịu, trước kia không rõ ràng, nhưng bây giờ lại đau như bị dao cứa vậy.
Hoắc Tư Tước không ngờ cô sẽ đột nhiên nhắc đến chuyện này.
Cố Hạ?
Cho nên bây giờ cô rảnh rỗi không có việc gì bày trò là vì chuyện này?
Khuôn mặt anh tuấn của hắn giãn ra, hắn nhìn người phụ nữ trước mặt, ngay cả chính hắn cũng không phát hiện ra môi mình hơi nâng lên tạo thành một nụ cười nghiền ngẫm.