“Mặc… mặc kệ tôi, bắt bọn họ đi, nhanh lên!”
Ôn Hủ Hủ tức giận đành phải cố gắng đẩy Trì Úc.
Trì Úc đứng lên đang định đột phá vòng vây đuổi theo hai người phụ nữ kia.
Nhưng hiện tại bọn họ muốn đuổi theo thì có thể đuổi theo được sao?
Những người ở đây đều bị Cố Thanh Liên xúi giục, lại có thêm hình ảnh Cố Hạ bê bết máu, đừng nói muốn chen ra ngoài cho dù muốn bảo vệ bản thân ngay lúc này cũng khó.
“Ah——!.
Cũng không biết ai đột nhiên cầm một cái ghế đập xuống.
Trì Úc vừa đứng lên đã nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết, anh ta quay đầu lại nhìn thấy cô gái vốn đang cố gượng dậy, đã bị cái ghế kia đập vào người đến mức không thể đứng dậy nổi.
“Tôi sẽ giết các người!!”
Trì Úc phát điên rồi!
Anh ta từ bỏ việc đuổi theo hai người phụ nữ kia, vung nắm đấm đấm mạnh vào đám người này.
Cảnh tượng hoàn toàn rối loạn.
Cố Thanh Liên hài lòng nở nụ cười âm u khi nhìn thấy cảnh tượng này, dì ta kéo cháu gái nhanh chóng đi về phía cửa lớn.
Bây giờ dì ta đã không có thời gian đi gom tiền nữa rồi, việc phải làm là nhanh chóng rời khỏi thành phố này, nếu không dì cháu bọn họ sẽ gặp phiền phức.
Cố Thanh Liên vội vàng dẫn Cố Hạ đi ra ngoài.
Nhưng bọn họ không ngờ tới, vừa bước chân ra đã nhìn thấy mấy chiếc xe cao cấp màu đen giống như mãnh thú đang lao vút tới đây, những chiếc xe ấy vừa nhìn thấy hai người bọn họ thì lập tức lao thẳng vào trước mặt bọn họ!
“A——”
Cố Hạ vốn đã không còn sức lực ôm ngực đẫm máu của mình bị trận thế đáng sợ này dọa cho tới mức suýt chút nữa chết ngay tại chỗ.
Sắc mặt Cố Thanh Liên cũng thay đổi kịch liệt.
Nhất là khi dì ta nhìn thấy những chiếc xe này “két” dừng lại ngay trước mặt dì ta, một người đàn ông trẻ tuổi toả ra hơi thở lạnh thấu xương, bước xuống từ chiếc xe dẫn đầu giống như một vị vua, Cố Thanh Liên đã không thể đứng vững khi nhìn thấy hắn.
“Hoắc… Hoắc Tư Tước…”
“
“Bắt bọn họ lại cho tôi!”
Hắn thật sự giống như chui ra từ trong địa ngục, cực kỳ đáng sợ.
Hắn ra lệnh mà không thèm ngoảnh đầu lại, sau đó sải bước vào trong.
Cố Thanh Liên nhìn thấy vậy, trước mắt tối sầm ngã khuỵu xuống.
Dì ta không ngốc, nhìn thấy Hoắc Tư Tước có thể xuất hiện và bắt bọn họ vào lúc này, đương nhiên đã nghĩ ra chắc chắn bản thân đã bị hắn theo dõi từ lâu.
Cho nên trong lúc Cố Thanh Liên còn đang đắc chí mình là người đầu tiên có thể đùa bỡn với vua trong giới thương nghiệp, mà không biết bản thân đã trở thành một món đồ chơi trong tay hắn từ lâu.