Kiều Thời Khiêm: “…”
Lời đã nói đến mức này rồi anh ta còn có thể nói gì đây?
Nhưng, thằng nhóc này nói từ nhỏ cậu đã sống ở nông thôn vì vậy mới đánh chó nhanh như vậy, nên anh ta cũng hơi tin.
Cảnh tượng vừa rồi, mặc dù động tác của anh ta cũng nhanh nhưng lại không có cách thức gì, vừa nhìn thì biết chỉ có những người thật sự làm chuyện này nhiều lần mới sẽ có phản ứng như vậy.
Cuối cùng Kiều Thời Khiêm cũng không để trong lòng chuyện này.
Nhưng sau khi anh ta gặp được người tên là Lâm Ân kia ở trong vườn hoa, lại chủ động tặng một món quà giá trị xem như là đền bù cho con chó kia.
“Lâm Ân tiên sinh, thật xin lỗi khi vừa đến đã gây ra phiền phức cho ông, nếu ông không để ý tôi sẵn sàng cung cấp hai năm trợ giúp pháp lý miễn phí cho Lâm tiên sinh.”
“Có chuyện tốt như vậy?”
Người đàn ông có dòng máu lai ngồi trong vừa hoa đang tán tỉnh một người phụ nữ xinh đẹp trẻ tuổi, sau khi nghe thấy lời Kiều Thời Khiêm nói quả nhiên tâm trạng rất tốt.
Ôn Hủ Hủ im lặng quan sát ở bên cạnh. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thần Ẩn
2. Đại Mạc Hoang Nhan
3. Kiềm Chế Là Không Thể
4. Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
=====================================
Thực ra cô không thích người này lắm, đã không thích ngay từ cái nhìn đầu tiên trong lần gặp mặt trước.
Ông ta là nhân vật nổi tiếng của giới tài chính ở phố Wall, nhưng mặt mũi ông ta không hề có hơi thở của một doanh nhân, trái lại đeo một sợi dây chuyền vàng to thô. Trên người có những hình xăm rất đáng sợ, nhìn thoáng qua đã thấy sát khí nặng nề không giống như là người dẫn đầu của giới tài chính.
Ngược lại giống như một ông trùm xã hội đen của nơi này!
”Cô Nancy, cô đến rồi, tôi đợi mãi, cuối cùng cô cũng đến.”
Lâm Ân đang nói chuyện với Kiều Thời Khiêm, vừa thấy Ôn Hủ Hủ đã quay người lại nhìn cô.
Ông ta thấy cô gái này chỉ yên lặng đứng đó, khí chất ôn hòa, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng nõn như sứ trắng tốt nhất, ánh mắt ông ta càng sáng hơn.
Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì không khỏi kinh tởm.
”Lâm Ân tiên sinh quá lời rồi, tôi mới phải chờ đợi để gặp ngài chứ, tôi còn phải đi theo ngài kiếm miếng ăn đây.”
”Chuyện này cũng dễ bàn thôi, cô Nancy cũng không phải người ngoài, nếu cô là bạn của Thời Khiêm thì cũng là bạn của tôi, đến đến đến, chúng ta ngồi xuống nói chuyện trước.”
Nói xong người đàn ông háo sắc này còn đưa tay muốn ôm lấy Ôn Hủ Hủ.
Ôn Hủ Hủ: ”…”
Lần này động tác của Kiều Thời Khiêm còn nhanh hơn, trước giây phút Ôn Hủ Hủ sắp bị đụng vào, anh ta đã im lặng ngăn trước mặt cô.
”Lời này của Lâm n tiên sinh không tệ chút nào, Nancy, em đi lấy lá trà đi, chúng ta sẽ chuẩn bị một bình trà thật ngon cho Lâm n tiên sinh, sáng nay chúng ta tâm sự với nhau thật tốt.”
”Được.”
Ôn Hủ Hủ vô cùng cảm kích, cô lập tức quay người đi đến chỗ Ôn Cận đang cầm túi quà để lấy lá trà.
Lúc này Ôn Cận vô cùng ngoan ngoãn, cậu nhìn chị gái đi tới thì vô cùng thông minh mở túi quà ra trước: ”Chị, ông ta chính là Lâm Ân tiên sinh sao?”