Cái đó gọi là lâu ngày sinh tình.
Mặc Bảo đồng ý với lời đề nghị của anh trai.
Thế là ngày hôm đó, sau khi đi nhà trẻ về, ba đứa nhỏ đợi Ôn Hủ Hủ đón về, sau đó nói với mẹ nhà trẻ sắp xếp cho mấy đứa nhỏ đi chơi xuân.
”Chơi xuân? Bây giờ mới khai giảng được bao lâu mà đã đi chơi xuân rồi?”
”Haiz, mẹ, đây là thời điểm nên đi đó, cô giáo nói lần này họ sẽ dẫn bọn con về nông thôn, để chúng con được trải nghiệm công việc cày bừa vụ xuân của các bác nông dân đó mẹ.”
Tiểu Nhược Nhược thấy mẹ không hiểu vì sao lại đi bây giờ thì nhanh chóng mềm mại giải thích cho mẹ nghe.
Cày bừa vụ xuân sao?
Quả nhiên sau khi nghe xong Ôn Hủ Hủ không những không chất vấn mà ngược lại còn cảm thấy đây là một đề nghị không tệ.
Bây giờ trẻ con ở thành phố được nuông chiều từ bé, không biết lúa là gì, có thể để mấy đứa nhỏ đi nông thôn học thêm kiến thức cũng tốt.
Cuối cùng Ôn Hủ Hủ đồng ý.
”Ừm, không tệ, vậy tối nay mẹ chuẩn bị đồ cho mấy đứa nha.”
”Vâng, mẹ cũng phải chuẩn bị đồ của mình nữa đó, cô giáo nói người lớn cũng đi cùng, nhà chúng ta có ba người, mẹ và ba đều phải đi.”
Mặc Bảo nhanh chóng nói yêu cầu của cô giáo cho mẹ nghe.
Kết quả Ôn Hủ Hủ nghe xong, tâm trạng vốn đang vui vẻ lập tức cứng lại.
Còn muốn cô và ba của mấy đứa nhỏ đi cùng?
Quên đi, chắc chắn hắn sẽ không muốn đi với cô, tối hôm qua tức giận như vậy, cả ngày hôm nay cũng không thấy bóng người, nói thật, hắn không đuổi cô đi đã là tốt rồi.
Ôn Hủ Hủ cảm thấy có chút chua xót, tạm thời không nói đến chuyện này.
Mang mấy đứa nhỏ về nhà, quả nhiên tối hôm đó vẫn không thấy Hoắc Tư Tước trở về, nghe dì Vương nói ngay cả điện thoại hắn cũng không gọi lấy một cuộc.
Có lẽ chính là không muốn quay về.
Ôn Hủ Hủ thấy vậy chỉ có thể tìm dì Vương: ”Dì Vương, ngày mai mấy đứa nhỏ đi chơi xuân, hay là dì gọi điện thoại cho tiên sinh để hắn bớt chút thời gian sắp xếp đi.”
Dì Vương kinh ngạc nhìn cô: ”Cô không đi sao? Tôi nghe bọn nhỏ nói cần phụ huynh đi cùng.”
Ôn Hủ Hủ cười khổ một tiếng: ”Hắn sẽ không để tôi đi đâu, không sao, để mấy đứa nhỏ đi với hắn cũng được, tôi đi sửa soạn đồ cho mấy đứa.”
Sau đó cô chuẩn bị lên tầng thu xếp đồ đạc cho mấy bảo bối.
Đúng lúc này dì Vương giữ cô lại.
”Ôn tiểu thư, cô như vậy là không được, cô và tiên sinh mâu thuẫn thì mâu thuẫn, nhưng mấy đứa nhỏ vô tội, cô tới đây không phải vì mấy đứa nhỏ sao? Nếu như vậy, hoạt động quan trọng như vậy của bọn nhỏ sao cô có thể không tham gia được?”
”Nhưng mà…”