Dì Vương thấy vậy thì trực tiếp hỏi: ”Tiên sinh, cô Lạc là…?”
”Tôi để cô ấy đi cùng, ba đứa nhỏ cần hai người lớn.”
Người đàn ông đang ôm con gái lạnh nhạt giải thích, hơn nữa ánh mắt hắn từ đầu đến cuối đều không nhìn Ôn Hủ Hủ lấy một lần.
Dì Vương vô cùng kinh ngạc.
Dì ấy vừa định hỏi vị chủ nhân trẻ tuổi này xem có phải nhầm lẫn ở đâu không? Mẹ đứa nhỏ ở đây mà lại gọi một người phụ nữ khác đến đưa tụi nhỏ đi chơi xuân.
Đúng lúc này một đôi tay lành lạnh đã nhanh chóng đưa hành lí và hai đứa nhỏ ra.
”Dì Vương, đưa cho họ.”
”Nhưng mà…”
”Không sao.” Ôn Hủ Hủ lắc đầu, cô cố gắng làm ra vẻ không sao, trực tiếp bỏ hành lí đã chuẩn bị vào tay dì ấy.
Đương nhiên cô sẽ không sao.
Đây là chuyện sớm muộn gì cũng phải đối mặt, sáng nay chỉ là xảy ra sớm hơn dự định mà thôi.
Ôn Hủ Hủ chuẩn bị quay vào trong.
”Không được! Con không muốn dì Lạc, con có mẹ, vì sao phải mang theo người khác đi chơi xuân cùng?”
Đột nhiên Nhược Nhược trong ngực Hoắc Tư Tước kêu lớn, cô bé phẫn nộ trừng mắt nhìn Lạc Du bên cạnh, sau đó trực tiếp trốn ra khỏi vòng tay ba.
”Nhược Nhược, quay lại!” Hoắc Tư Tước thấy vậy thì tức giận đưa tay định túm lấy cô bé.
Đừng nhìn bình thường Tiểu Nhược Nhược ngốc nghếch dễ thương mà coi thường, lúc quan trọng hai chân bé chạy rất nhanh, chưa đến một lúc đã đuổi kịp mẹ.
”Mẹ, mẹ đừng bỏ lại bé cưng mà, mẹ, nếu mẹ không đi thì Nhược Nhược cũng không đi đâu, hu…”
Sau đó đứa nhỏ này trực tiếp ôm lấy chân Ôn Hủ Hủ khóc lớn.
Ôn Hủ Hủ thấy vậy thì ngồi xuống ôm lấy cô bé, trái tim như bị dao cứa, vô cùng khó chịu.
“Đừng khóc đừng khóc, không phải mẹ còn ở đây sao, mẹ sẽ không đi, mẹ ở nhà chờ các con có được không? Con đi với ba và dì đi, lúc về mẹ lại làm đồ ăn ngon cho con.”
”Không, không muốn.”
Tiểu Nhược Nhược không hổ là fan trung thành của mẹ, vừa nghe thấy mẹ không đi với mình thì có cám dỗ bé bằng cái gì cũng vô dụng.
Ôn Hủ Hủ: ”…”
Lúc cô đang không biết làm thế nào thì Mặc Bảo và Dận Dận vẫn đứng cạnh dì Vương thấy vậy cũng nhanh chóng chạy về phía mẹ.
”Đúng, chúng con cũng không đi!”
”Không đi!”
Mấy đứa nhỏ này lập tức đứng chung chiến tuyến trong mấy giây ngắn ngủi.
Mặt Hoắc Tư Tước sầm lại, hắn đang định trực tiếp đi qua kéo ba đứa nhỏ vào xe thì dì Vương nhanh chóng tiến lên: ”Tiên sinh, nếu vậy thì mang Ôn tiểu thư đi cùng luôn đi.”