Edit: Lựu Đạn
Những lời này nói lấp lững, nói xong lập tức làm cho fans Diệp Tử vô cùng bất mãn.
không lửa sao có khói, Diệp Tử đã nói như vậy, khẳng định đó là sự thật.
trên mạng fans của Diệp Tử lập tức công kích Diệp Chanh.
“Diệp Tử của chúng tôi nỗ lực như vậy, từng bước đi đến hôm nay, Diệp Chanh dựa vào kim chủ để đilên thì sao có thể so sánh được với cô ấy.”
“Diệp Chanh quá vô duyên, vậy mà dám giành quảng cáo của tiền bối, cô ta định làm gì, mới nổi lên mấy ngày, nay cả một tác phẩm cũng không có.”
“Khí chất của Diệp Tử mới phù hợp với SH, Diệp Chanh là cái rắm gì, chúng ta đều không biết cô ta, dựa vào cái gì mà làm người phát ngôn.”
“Cơn giận này quá lớn, Diệp Tử cũng không muốn gianh lại, Diệp Tử của chúng tôi tốt như vậy, chúng tôi muốn giúp cô lấy lại đồ vốn thuộc về mình.”
trên mạng, một mặt thì chửi nhau, một mặt lại có người phát động mọi người đồng tình cho Diệp Tử, quở trách Diệp Chanh.
Đại ý chính là phân tích ảnh hưởng vì chuyện này đối với hai người, dường như là đứng ở thế trung lập để đánh giá, nhưng thật ra bình luận xã hội này hoàn toàn chỉ là lớp ngụy trang, nói về Diệp Chanh.
Trong giới ai nhìn cũng biết, đây chính là nói giúp cho Diệp Tử, nhưng người bên ngoài có mấy ai lại hiểu rõ được như vậy.
Đại ý trên mặt nói, Diệp Chanh tuy rằng có tư chất, nhưng cũng chỉ là điểm trước mắt, trong khi Diệp Tử như mặt trời ban trưa, tài nguyên nào, điều kiện gì lại không có, quảng cáo này nhìn qua đã biết là của Diệp Tử, Diệp Chanh vậy mà dám đoạt tay trên, bây giờ thì tốt rồi, bị người công kích.
Chuyện này công chút không mấy người để ý, lập tức liền có rất nhiều người tin cách nói đó là thật, liền là người yêu thích Diệp Chanh nhất thời cũng không biết phản bác như thế nào cho tốt.
Lâm Vũ Oánh giận không chịu được.
" SH người ta cũng chưa nói chọn Diệp Tử nha, thật là….”
Lâm Vũ Oánh tất nhiên không hiểu, nhưng mà Hà Nhã Huệ lại hiểu.
“Em chưa nghe qua, thời xưa có quan đại thần bức vua thoái vị sao, đã bức là bức đến cửa, hoàng đế dù có nghĩ không muốn thoái vị cũng không có cách nào khác chỉ có thể thoái vị, còn phải giả vờ là mình nhường ngôi.”
“Có ý gì?” Lâm Vũ Oánh nghiêng đầu hỏi.
Hà Nhã Huệ nói “Diệp Tử làm như vậy, còn không phải là muốn SH chú ý đến cô ta sao? Tất cả mọi người đều ủng hộ cô ta làm người phát ngôn, SH có thể đón ý hùa theo khách, thật sự để cho cô ta làm.”
Lâm Vũ Oánh nghe xong, đập mạnh xuống bàn “Sao có thể như vậy chứ! cô ta cũng thật gian xảo.”
“Đây là chiêu cũ rích” Hà Nhã Huệ còn đang suy nghĩ làm sao cho tốt.
Đây chính là nhiệm vụ Mộ Dạ Lê giao cho, làm không tốt sẽ bị phạt.
Nếu mà để Diệp Chanh vì chuyện này mà có vết ố, đại Boss, xin đừng tức giận mà thẳng tay tiêu diệt tôi.
Nhưng có thể nghĩ đến quảng cáo này là do Mộ Dạ Lê thu về, SH tuyệt không có khả năng thay Diệp Tử.
Diệp Tử đương nhiên không biết, chỉ nghĩ Cổ Bổn dồn hết sức lực nâng đỡ Diệp Chanh.
Chính là, SH là nhãn hiệu lớn quốc tế, phổ biến rộng rãi, đến nơi nào mà không có người ủng hộ,
một khi Mộ Dạ Lê ra tay, bọn họ cũng không có cách, chỉ có thể mặc Mộ Dạ Lê nâng đỡ, cho nên bọn họ sẽ không vì chuyện này mà đổi người.
Rốt cuộc lúc này bên SH cho người đến nói chuyện.
SH quyết định, muốn chọn người phát ngôn lần nữa, nhưng là bọn họ muốn công khai tuyển.
Họ sẽ thông báo đến Diệp Chanh đến tham gian, đồng thời cũng mời Diệp Tử.
Lâm Vũ Oánh Thấy vậy, lập tức nói “Sao có thể như vậy,”
Hà Nhã Huệ nói “Các em yên tâm, Diệp Tử không chiếm được đâu, để cô ta vui vẻ mấy ngày đi, đến lúc đó cô ta sẽ biết được, mình chơi chiêu như vậy, tuyệt đối là một sai lâm cực lớn.”
Chính mình vả mặt mình
Là ngại ngày ngày quá rảnh rỗi sao?