Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng


“Đừng khóc nữa, tôi sẽ đến gặp Lãnh Phong, để nó giúp cô trút giận.

” Lục Kiều Sam nổi giận đùng đùng bước lên, ngay khi cô ta vừa đi vào hành lang, Lục Lãnh Phong đã xuất hiện rồi.

“Lãnh Phong, cô vợ rẻ tiền của em đang giở trò…” Cô ta phàn nàn, chưa kịp nói hết lời thì đã nhìn thấy Lục Lãnh Phong trực tiếp lướt qua mình rồi đi thẳng đến chỗ Hy Nguyệt, hoàn toàn không để ý gì đến cô ta.

“Một cánh cổng cũng không giữ được, cô còn có tác dụng gì?” Anh mở năm ngón tay ra xoa đỉnh đầu của Hy Nguyệt, giống như xoa một quả bóng.

“Thực xin lỗi.

” Hy Nguyệt cúi đầu, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện.

“Anh Lãnh Phong, Hy Nguyệt bắt nạt em, cô ta không cho em tìm anh.

” Đôi mắt Tiêu Ánh Minh rưng rưng nước mắt, ​​trông thật đáng thương.

Lục Kiều Sam mặt không biểu cảm, thậm chí sự chế giễu thường ngày cũng lười bố thí cho cô: “Nuôi một người phụ nữ vô dụng, sau này nhất định phải để bảo vệ đến canh giữ cửa rồi.

” Nói xong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hy Nguyệt.

Hy Nguyệt thầm thở dài, đều là những thiên kim đại tiểu thư kiêu ngạo, ngỗ ngược, nếu giữ được cánh cửa này thì mới là chuyện lạ.

Bà Lục nhướng mày, một người có ánh mắt tinh tường thì có thể nhìn ra, con trai mình là có ý gì, trong gia đình này không có người ngoài, làm như vậy không phải muốn ngăn Tiêu Ánh Minh thì còn có thể là ai.

“Tiểu Minh, sau này khi Lãnh Phong đang làm việc thì không được đến quấy rầy, khi hắn đi ra, đợi nó đi ra đương nhiên sẽ chú ý tới cô.


Lục Kiều Sam cong môi: “Lãnh Phong, trước đây em và Tiểu Minh rất tình cảm, không giống như bây giờ, có phải là có người gây chia rẽ, phá hoại quan hệ giữa hai người không?
Lục Kiều Minh nhàn nhạt liếc cô một cái: “Chuyện nhà tôi, cô tốt nhất bớt quản đi.


Anh cố ý dùng hai từ “nhà tôi”, điều này dường như lặp lại những gì Hy Nguyệt đã nói trước đó, bọn họ và Lục Kiều Sam là người của hai gia đình.

Lục Kiều Sam sắc mặt đen xị: “Em có ý gì, không lẽ đây không phải là nhà của chị sao? Ở đây trừ cô vợ rẻ tiền của em ra, không có ai là người ngoài.


Lục Kiều Minh giơ bàn tay to ra, vòng tay qua vai Hy Nguyệt, giống như đang cấp thẻ xanh danh dự cho cô: “Người phụ nữ đã lấy chồng, như bát nước đổ đi, chị sẽ sớm không còn là người của nhà họ Lục nữa, còn cô ấy chết cũng sẽ là con dâu của nhà họ Lục.


Những gì anh nói không phải để giúp Hy Nguyệt xứng danh, Hy Nguyệt là một con rối, một vật trang trí, nhưng là con rối, là vật trang trí của Lục Lãnh Phong.

Đánh chó phải ngó mặt chủ, cô ta luôn có thái độ ngang ngược, can thiệp vào chủ quyền của anh, dạy dỗ thú cưng của anh, duỗi tay cũng quá dài rồi.

Tiêu Ánh Minh nghe thấy lời này, thiếu chút nữa chết ngất, anh ấy vẫn có ý định giữ cô ta ở lại nhà Lục sao? Còn mình thì phải làm sao? Cô ta vẫn hy vọng anh đuổi cô đi thì mình sẽ chiếm vị trí.

Lục Kiều Sam vô cùng tức giận nói: “Chị còn chưa kết hôn.

Cho dù kết hôn, đây cũng là mẹ đẻ của chị.


“Được rồi, tất cả đi xuống hết đi, không được ồn ào ở đây, Lãnh Phong còn phải làm việc.

” Bà Lục ngăn cô ta lại.

Theo bà ta thấy, hành vi của Lục Kiều Sam thực sự là quá trớn rồi.

Con trai vừa rồi không phải là đang bênh vực Hy Nguyệt, chỉ là mượn chuyện này để dạy dỗ cô ta.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui