Đầu ngón tay thon dài nhanh nhẹn thắt nơ con bướm trên eo cô, cổ áo rộng thùng thình lúc ẩn lúc hiện khiến ánh mắt anh phải nán lại.
Nhưng thấy dáng vẻ mệt mỏi của Vân Hân, anh mới dừng tay.
Bàn tay rộng lớn vuốt ve trán cô, cưng chiều nói: “Em mệt thì ở nhà nghỉ ngơi đi.”
Anh cảm thấy áy náy vì hôm qua đã đòi hỏi quá nhiều.
“Két.”
Bỗng tiếng mở cửa vang lên, hai người cảnh giác nhìn ra cửa phòng.
Mấy tiếng bước chân lạch bạch chạy vào phòng.
Ba đứa bé chạy đến trước giường, ba cái đầu nghẹo sang một bên: “Mục Lâm Kiên, đồ háo sắc!”
“…”
Mục Lâm Kiên đang đặt tay trên eo Vũ Vân Hân, chợt lúng túng dừng lại.
“Đã nói bao nhiêu lần rồi, không cho phép trong lúc chúng con ngủ…”
Đang nói dở thì ba đứa bé thấy trên người quần áo Vũ Vân Hân vẫn chỉnh chu: “Ủa, không cởi hết đồ hả?”
Vũ Vân Hân đỏ mặt, rồi lại có cảm giác khó hiểu như bị bắt gian vậy!
“Nhưng mà thế này cũng không thể tha thứ, tại sao lại ngủ chung giường?”
Ba đứa con tra hỏi.
Bánh Bao nghiêm túc nói: “Chưa gả đi không thể tùy tiện chung chăn gối với đàn ông được có biết không? Phụ nữ phải có lòng tự trọng.”
“Đúng thế! Chính xác! Trên tivi báo chí có biết bao tin tức về cô gái ở chung với đàn ông rồi sau đó bị bỏ rơi, còn bị người ta bảo mất giá! Đến lúc đó Mục Lâm Kiên cũng giống những tên đàn ông xấu xa đó, phủi mông đổi người thì sao, không tốt tí nào!”
Há Cảo giận dữ, cực kỳ bất mãn mà giơ nắm đấm nhỏ lên.
Màn Thầu kéo tay Vũ Văn Hân: “Búp Bê, mẹ phải tự mình kiềm chế, không thể vì Mục Lâm Kiên có tiền mà mờ mắt được! Còn tên Mục Lâm Kiên kia, không thể vì bản thân có tiền là muốn làm gì thì làm đâu!”
“Cho nên là Mục Lâm Kiên định bao giờ cưới Búp Bê nhà con! Búp Bê nhà con không thể ngủ không công với bố được!”
Ba đứa bé trịnh trọng nhìn Mục Lâm Kiên nói.
Đây là hiện trường vụ ép cưới, thể diện của Vũ Vân Hân cô mất hết rồi.
Cô muốn nói gì đó nhưng lại không biết mình phải nói gì.
Đúng là sau khi con gái đến nhà con trai ở chung thì sẽ mất giá, bị nhà trai bắt chẹt.
Nhưng mà cô có bầu trước khi cưới, còn đẻ tận ba đứa.
Trong ánh mắt mọi người cô đã hơn ba mươi tuổi lại còn có con, không phải mất giá nữa mà thành hàng giá rẻ rồi… “Búp Bê à, mẹ phải tự tin lên! Mẹ không thể vì mình có bầu trước khi cưới mà cảm thấy tự ti được, đừng nên cảm thấy mình không xứng đáng! Đầu tiên là mẹ phải biết yêu thương bản thân mình, cảm thấy mẹ đẹp hơn cả trời, tự lập về tài chính, bà đây độc thân không có đàn ông cũng cơ thể sống tốt được rồi tìm đối tượng cũng không muộn.
Dù sao thì mẹ còn mấy đứa con đáng yêu là bọn con cơ mà, cho nên mẹ đừng để cho người đàn ông xấu xa Mục Lâm Kiên này nắm mũi dắt đi!”
Trái một câu đàn ông xấu, phải một câu đàn ông tồi..