Trong lâu đài cổ, người làm nữ chuẩn bị một bàn thức ăn ngon.
Nhìn đồng hồ, đã là buổi tối tám giờ, cửa ra vào vẫn im phăng phắc, không thấy bọn trẻ và Vũ Vân Hân trở lại.
Thức ăn được chuẩn bị từ sáu rưỡi giờ đã nguội.
“Đinh…”
Điện thoại đột nhiên vang lên.
Người làm nữ cầm điện thoại lên: “Xin chào, cậu Mục, vẫn chưa thấy cô Vũ và các cậu chủ nhỏ trở lại.”
Do chênh lệch thời gian, Mục Lâm Kiên bên này là ban ngày, vừa xuống máy bay anh lập tức gọi điện thoại về trước.
“Người đi đâu rồi?”
“Tôi hỏi quản gia thì biết được họ ở khu chung cư.”
“Ừ.”
Mục Lâm Kiên cúp điện thoại, cầm ly rượu vang trên mặt bàn lên, phiền muộn nhấp một ngụm.
Phòng Tổng thống lớn như vậy nằm ở vị trí xa hoa nhất trung tâm thành phố, dưới mắt là ngựa xe như nước.
Sau ba tiếng ở tiệc rượu, anh sắp trở thành người được chú ý nhất.
Rõ ràng có tiền bạc và thế lực, một mình ngồi ở trong phòng khách lại có cảm giác tịch mịch vô hình.
Từ khi nãy ngồi máy bay, anh cũng cảm giác được dường như người phụ nữ kia tức giận rồi.
Anh bấm điện thoại gọi cho Vũ Vân Hân nhưng đến giờ vẫn không có người nghe.
Vệ sĩ báo cáo tin tức là bên trong nhà không bật đèn, người chưa trở về.
Buổi tối tám giờ, cô đi đâu được chữ?
Có thể đã quen ở hai người, đột nhiên tách ra nên anh cảm thấy có chút nhớ nhung, một khi không tìm được người thì lo lắng.
“Tùng tùng tùng!”
Cửa phòng bị người gõ.
Vệ sĩ đứng ở ngoài cửa nghiêm cẩn xin chỉ thị của Mục Lâm Kiên bên trong phòng: “Cô Mễ Già đưa tài liệu tới.”
“Đặt ở phòng họp.”
Giọng nói lạnh lùng làm cho Mễ Già vốn đứng ở cửa có chút vui vẻ nhỏ, trong nháy mắt đã mất mát.
Cô ta là người duy nhất trong cả trong công ty có thể tới bên này công tác, còn tưởng rằng thừa dịp mình trẻ tuổi, mới vừa tốt nghiệp không bao lâu, cố làm ra vẻ khiêm tốn hiếu học để học tập Mục Lâm Kiên một chút, ai biết cửa cũng không vào được đã bị chặn ở ngoài.
Cô ta bất đắc dĩ đi xuống phòng họp của biệt thự ở dưới tầng dưới.
“Chụp mấy tấm hình gửi tới đây.”
Điện thoại di động rung một tiếng, một tin nhắn xuất hiện ở trên màn hình Mễ Già nhìn phòng khách của khách sạn trước mặt nguy nga lộng lẫy, tiện tay chụp mấy bức gửi đi.
Một tấm hình ba triệu rưỡi, gửi ba tấm tổng cộng hơn mười triệu..