Vũ Vân Hân thấy năm cô nàng kia đã nổi giận đùng đùng, khóe miệng gian xảo hơi cong lên.
Nghĩ đến cảnh tượng trước đây mấy người họ nói này nói nọ với cô, bây giờ cuối cùng cũng báo được thù.
Cô thích gây nhiễu loạn trong lồng kẻ địch đến hỗn loạn nhất, cô chỉ im lặng cười cười đứng xem kịch hay.
Mấy người đồng nghiệp trong bộ phận thư ký và Hoàng Hà đều im lặng quay người trở về phòng làm việc của mình.
Vũ Vân Hân không dễ chọc tí nào hết! Còn kinh khủng hơn Vũ Thư Anh nhiều!
Vũ Thư Anh không có não, nhưng Vũ Vân Hân thì có não!
Xem ra sau này Vũ Thư Anh sẽ bị Vũ Vân Hân trị đến mức ngoan ngoãn.
Một đám người đều nghĩ bản thân vẫn nên làm tốt việc củarmình, nếu không sẽ thành đệm lưng của người khác thì xong đời.
“Hôm nay không có việc gì nữa, có thể tan ca sớm một chút.
Ngày mai chúng ta bắt đầu phân loại các hạng mục trong hòm thư, ngoài ra chúng ta còn rất may mắn khi mới được tổng giám đốc Lục - Lục Tâm làm người hướng dẫn cho hạng mục này của chúng ta, đến lúc đó có gì không hiểu đều có thể tùy lúc gọi điện thoại cho anh ấy nhờ chỉ dạy”
Mục đích của Vũ Vân Hân rất đơn giản, thăng chức lên vị trí quản lý, sau đó đến trưởng bộ phận, cuối cùng trở thành nhà đầu tư xuất sắc nhất tập đoàn giống như Mục Lâm Kiên, dùng thân phận đáng ngưỡng mộ để gặp Ninh Kiều của tập đoàn nhà họ Vũ, trở mặt nuốt hết toàn bộ tập đoàn nhà họ Vũ.
Đoàn đội thuộc về cô bây giờ cuối cùng cũng được thành hình rồi!
Tiếp theo chính là liên tục có được hạng mục tốt.
"A!"
Một tiếng thét chói tai vang lên từ lầu dưới, giọng thét sắc nhọn chói tai làm mấy người trong phòng làm việc rùng mình nhìn ra ngoài lớp cửa kính.
“Vũ Thư Anh, bọn tao không cam tâm, sẽ không đến bộ phận nhân viên vệ sinh!” Giọng điệu như đang cãi nhau,
Giống như mấy cô gái dưới lầu muốn làm lớn chuyện vậy.
Vũ Vân Hân không ngờ là đám người này lại chạy xuống lầu đánh nhau.
Đi ra hành lang là đã nhìn thấy mấy cô gái lao vào hỗn chiến.
Vũ Thư Anh giải thích thế nào thì trong mắt mấy cô nàng kia cũng đều là giảo biện.
"Thật sự không phải là tôi! Đó là chỉ thị của chủ tịch Mục kia mà?”
“Cô cảm thấy chúng tôi sẽ tin cô nữa sao? Nếu như không phải do cô kéo dài thời gian của bọn tôi, bảo chúng tôi không cần phải tham gia huấn luyện, chúng tôi sẽ rơi vào tình trạng như bây giờ sao?”
ỖÂm thanh cãi nhau quá bén nhọn chói tia, tính xuyên thấu quá mạnh, xem như có đứng ở đầu hành lang cũng có thể nghe thấy rõ ràng từng câu từng chữ.
Vũ Vân Hân khoanh hay tay lại, lãnh đạm nhìn mấy người kia ở lầu dưới, bộ phận vệ sinh thì thế nào? Đến bộ phận vệ sinh mà làm việc thì cấp bậc có hơi thấp đi, nhưng làm tốt thì tất nhiên vẫn có thể thăng chức được.
Lúc trước khi rải sơ yếu lý lịch khắp nơi, đáng nhẽ cô nhắm vào bộ phận vệ sinh của tập đoàn của Mục Lâm Kiên, chỉ là vì sợ yếu lí lịch quá đẹp, nếu có thêm tự tin thì còn có thể làm việc này nọ liên quan đến hạng mục đầu tư.
"Reng."
Lúc này điện thoại chợt vang lên.
Vũ Vân Hân nhận máy, bên tai truyền đến giọng nói trầm thấp bắt tại của Mục Lâm Kiên: “Chơi vui không?”
Giọng nói mang theo chút giễu cợt, không mất đi tí khinh miệt gì đó.
Vũ Vân Hân giật mình ngẩng đầu, nhìn thấy bóng người đang đứng bên trên tầng cao nhất kia.
Cô chợt dạ, dường như cả trái tim cũng bị Mục Lâm Kiên nhìn xuyên thấu vậy.
“Em không hiểu anh đang nói gì hết.”
“Phụ nữ tuyệt tình tàn nhẫn!”
Vũ Vân Hân im lặng, vẻ mặt khó hiểu.
Không phải vì năm người kia đến trễ, Mục Lâm Kiên điều bọn họ đến bộ phận vệ sinh, đấy rốt cuộc có liên quan gì đến cô chứ?"
Đừng có vờ như không liên quan đến em” Giọng nói lạnh lùng của
.