Ba đứa bé trợn mắt há hốc mồm, không hề nghĩ tới chỉ tùy ý nói mấy câu, kết quả…
Bọn họ vô thức nhìn Vũ Vân Hân biến tức giận thành đồ ăn, giải quyết hết những phần gà rán trên bàn.
Lần này đùa hơi quá.
Mục Lâm Kiên không cầm lấy danh thiếp, coi đó giống như một củ khoai lang nóng bỏng tay.
Ngay cả khi đặt ở bên cạnh đĩa thức ăn, anh cũng cố tình để nó sang một bên.
Ba đứa nhỏ quen biết Mục Lâm Kiên lâu như vậy nhưng lần đầu tiên nhìn thấy anh dè dặt như thế.
Há Cảo ở bên cạnh, cố gắng cầm lấy danh thiếp nói: “Oa! Người ta cũng là quản lí! Còn cao hơn chức vụ của Búp Bê nhà bọn cháu, dù sao Búp Bê nhà bọn cháu cũng chỉ là một tổ trưởng”
Cố gắng thêu dệt câu chuyện, thật sự làm cho Vũ Vân Hân bùng nổ.
“Quê nhà!”
Cô trở nên tức giận, lớn tiếng với ba đứa nhỏ.
Ba đứa nhỏ yên lặng xếp thành một hàng đi phía sau Vũ Vân Hân.
Mục Lâm Kiên sửng sốt tại chỗ với vẻ mặt vô tội.
Là người khôn khéo, Lục Tâm lau mồ hôi lạnh cho boss lớn của mình: “Đứa nhỏ này chỉ đùa cho vui thôi! Tổng giám đốc Mục, ngài đừng để ở trong lòng”
“Lập tức triệu tập tất cả các quan chức cấp cao đã kết hôn và có con lên họp ở tầng cao nhất cho tôi!”
Lục Tâm hoảng sợ: “Tổng giám đốc Mục, ngài đừng tức giận! Bọn nhỏ thực sự chỉ đang đùa giỡn thôi”
“Ngay lập tức!”
“Vâng thưa tổng giám đốc Mục”
Khinh thường anh không có kinh nghiệm nuôi con nên không hiểu nổi ba đứa nhóc thối đang làm gì đúng không!
Đêm nay anh nhất định sẽ tìm cách hiếu được, rốt cuộc ba đứa nhóc đó đang làm cái gì?
Vừa ngồi lên xe lại phát hiện có gì đó không đúng.
“Có điều là tôi nghĩ anh nên dỗ dành cô Vũ trước đã” Lục Tâm lo lắng nói.
Dù sao thì khi phụ nữ nổi cơn ghen, trong đầu sẽ liên tục nghĩ đến những thứ vớ vẩn.
Dưới lầu, Vũ Vân Hân đã lên xe.
Bốn mẹ con ngồi trên xe taxi đều im lặng.
Ba đứa nhỏ không dám nói bậy, suy cho cùng bọn chúng đều nhìn thấy vẻ mặt buồn rầu của Vũ Vân Hân.
“Không phải chỉ là quản lí thôi sao, có cái gì đặc biệt hơn người!
Cuối tuần bà đây nhất định phải thăng chức! Đồ vô liêm sỉ” Vũ Vân Hân nghĩ đến người phụ nữ vừa rồi, trong lòng liền buồn bực nóng nảy.
“Búp Bê, dì đừng tức giận” Ba đứa bé yếu ớt an ủi.
“Bà đây không hề tức giận chút nào! Không hề tức giận!”
Nhìn thấy cô trút giận lên khăn tay ở trên xe, ba đứa nhỏ bất đắc dĩ thở dài.
Nửa đêm, ba đứa nhỏ không tài nào chợp mắt được.
Bọn chúng rời khỏi giường tập hợp ở nhà vệ sinh.
“Xong rồi! Búp Bê thật sự thích Mục Lâm Kiên!” Há Cảo mệt mỏi ngồi trên bồn cầu.
Bánh Bao lật một quyển sách tình cảm ra: “Người phụ nữ không vui trong một tiếng đồng hồ chắc chăn là đã động lòng! Haiz..”
Màn Thầu nhìn dữ liệu độc thân và khát vọng hôn nhân của Vũ Vân Hân còn đang trẻ tuổi này, thở dài: “Chỉ số khát vọng tình yêu vô cùng cao, bảy mươi phần trăm, xong rồi! Mục Lâm Kiên toàn thắng!”
“Quan trọng là Mục Lâm Kiên có sức sát thương rất lớn, nếu khiêu chiến, có tiền, có quyền thế, với lại còn là boss lớn, ngoài ra còn hiểu được tâm tư phụ nữ! Mỗi lần nhìn thấy chú ấy, tim của em lại đập rộn lên” Há Cảo tự che thân thể nhỏ nhắn của chính mình lại.
Không thể phủ nhận Mục Lâm Kiên chính là một loại hormone biết đi lại, kiểu đàn ông có thể chinh phục nam nữ già trẻ ở mọi lứa tuổi.
“Chúng ta phải làm như thế nào mới có thể khiến Búp Bê không yêu Mục Lâm Kiên nữa?” Bánh Bao hỏi thẳng đến bản chất vấn đề.
“Không bình thường! Toàn bộ đều là những quan chức cấp cao đã kết hôn và có con, rõ ràng là muốn tìm cách hiểu được tâm tư của chúng ta.
Nói cách khác chính là đang nghiên cứu chiến lược để đối phó với chúng ta!”.