Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về


Trong căn phòng thuê nọ.

Bốn mẹ con về đến nhà, từng người một đều ngồi liệt trên ghế sô pha.

“Con luôn cảm thấy tiếp đến sẽ có đại nạn!” Bánh Bao tiện tay rút ra một lá bài Tarot.

Là lá the tower!
Đây là lá bài tượng trưng cho chuyện bất ngờ sắp đến, mà nó còn ngụ ý là có chuyện không tốt sắp xảy ra.

“Đừng có dọa người ta nữa!” Màn Thầu là người không tin chuyện tâm linh nhất.

“Tới rồi! Người mẹ nói đến thật rồi!”

Có một chiếc xe dừng lại trước cổng tòa lâu đài cổ, mặc dù dừng sát dưới gốc cây, nhưng bọn họ đã lắp đặt camera thu nhỏ nên vẫn thấy rõ.

“Mấy người này lá gan lớn thật, đến chỗ của Mục Lâm Kiên mà cũng dám làm!”
Ba đứa nhỏ buông tay bất đắc dĩ.

“Có lẽ là tiền đưa không được nhiều đây mà!”
Đã từng phải trải qua nhiều chuyện trước đó như vậy, bọn họ đã không còn sợ hãi chút nào, chỉ là phải có lòng phòng bị khắp nơi, từng bước một trở nên kiên cường.

“Nếu không nói trước một tiếng với Mục Lâm Kiên nhé?” Vũ Vân Hân quay sang, nhìn thấy ba đứa nhỏ đã ấn điện thoại.

“Tút tút tút…”
Điện thoại Mục Lâm Kiên không có người nhấc máy.


“Chuyện gì xảy ra thế?” Sủi Cảo nghi hoặc, gọi thẳng đến máy của Lục Tâm: “Anh Lục, bố bọn con đang làm gì vậy?”
Lục Tâm nhìn về Mục Lâm Kiên đang xem phim thần tượng trước mặt, hơi do dự.

Anh vì có thể nghĩ ra được một sách lược cầu hôn thật hoàn mà học theo phim thần tượng.

“Có việc gì sao?” Ánh mắt sắc bén Mục Lâm Kiên nhìn về phía Lục Tâm.

“Bọn nhỏ hỏi anh đang làm gì?”
“Cua gái!” Giọng điệu có vẻ vô cùng muốn ăn đòn, Lục Tâm nhỏ giọng nhắc nhở một tiếng: “Chủ tịch Mục à, anh đây chẳng phải là ngược đãi vợ nhất thời thoải mái hay sao?”
Lục Tâm bất đắc dĩ thở dài, định nói vào điện thoại, lời còn chưa kịp vọt ra khỏi miệng thì đã nghe thấy ba đứa nhỏ ở bên kia tíu tít thảo luận.
“Không đúng không đúng! Em nghe thấy hình như bố muốn cầu hôn ấy!” Màn Thầu kiên định nói.

Bánh Bao và Sủi Cảo nhìn về phía Màn Thầu: “Anh cược một túi que cay! Không thể nào!”
“Em mới không thèm que cay! Em chỉ muốn kế thừa tập đoàn nhà họ Mục thôi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận