Lục Tâm kinh ngạc: “Cô ta làm sai chuyện gì thế?”
“Sai ở chỗ dám xóa người phụ nữ của tôi.”
Vừa đơn giản vừa cộc cằn thế này, thật sự làm cho mấy quản lý cấp cao ở đây lạnh run.
Lúc trước họp qua video, mấy người nghe thấy bên cạnh Mục Lâm Kiên có giọng phụ nữ, hiện tại xem ra đúng rồi.
Chuyện khiến mọi người cảm thấy bất an đó là người phụ nữ kia rốt cuộc là ai?
Mấy lão này sợ nhất không biết tên tuổi của người ta, lỡ có xúc phạm đến thì coi như xong.
Trường học rất nhanh đã nhận được thông báo đuổi việc cô giáo kia, nguyên nhân vô cùng trực tiếp: “Vô cớ xóa bỏ phụ huynh của học sinh, ảnh hưởng chất lượng dạy học.”
Thông báo này vừa truyền ra, tất cả nhân viên giáo viên, kể cả hội phụ huynh cũng xì xào bàn tán về người tên Vũ Vân Hân này.
“Cũng phải nói, phụ nữ này có bối cảnh gì thế? Sao vừa động một chút đã khiến người ta cuốn gói rồi?”
“Tôi cũng không biết cô ta là ai, nhưng tôi thấy ba đứa con hoang kia có xe sang đưa đón đấy! Hơn nữa còn là loại vô cùng đắt đỏ!”
Hiệu trưởng càng ngày càng không hiểu mô tê gì, lập tức gọi cho cô giáo của lớp Hoa Hướng Dương.
Trong phòng làm việc yên tĩnh của hiệu trưởng, tất cả giáo viên chủ nhiệm đứng thành một hàng.
Hiệu trưởng nghiêm khắc ngồi trước bàn làm việc: “Các cô có nhầm không thế…! Tại sao có thể tùy tiện xóa người ta ra?”
“Đây là yêu cầu của bà Viên, bà ấy nói sợ những người không đứng đắn vào sẽ bị tiết lộ tin tức.” Cô Lý nhỏ giọng giải thích.
“Ối! Người phụ nữ này các cô không chọc được đâu!”
Hiệu trưởng quả thật tức giận muốn nổ phổi.
Bà ta cũng không biết chút gì về Vũ Vân Hân, nhưng dùng đầu óc cũng có thể nghĩ ra được ba nhóc con kia chính là người của nhà họ Mục, lúc đến trường học đăng kí còn cố gắng chọn một cô giáo đến lớp A, mấy bối cảnh thế này còn phải giải thích sao?
“Mặc kệ Vũ Vân Hân là ai, chúng ta cũng đâu phải quản lí thông tin người dân, chỉ cần cô ấy là mẹ của ba đứa trẻ là được, nếu đã học tập ở đây, vậy chúng ta phải tôn trọng! Đúng là!” Hiệu trưởng tức điên lên.
Vừa rồi bà ta vừa bị Lục Tâm mắng cho một trận, trong lòng oan ức muốn chết.
“Nhưng những phụ huynh khác cũng không cho phép thêm cô ấy vào…!”
“Chuyện này….” Hiệu trưởng phiền muộn thở dài: “Những chuyện này không cần phải xen vào, kim chủ của chúng ta thì chúng ta phải làm hài lòng người ta.
Cô Hoàng là một ví dụ vô cùng điển hình! Bà Viên không có quyền cho chúng ta cuốn gói, nhưng vị Vũ Vân Hân này thì có đấy!”
Mấy dựa vào mấy câu này thôi cũng đủ để mấy cô giáo này ngẩn người.
Đúng là vừa nghĩ đã sợ, dù sao lúc nãy tất cả những người ở đây đều xem thường Vũ Vân Hân sáng nay tới đây và ba đứa nhóc.
“Nhanh thêm cô ấy vào đi.”
“Vâng! Hiệu trưởng.”
Cô Lý tìm được số của Vũ Vân Hân mới thêm vào lần nữa.
“Hiệu trưởng, chuyện đó, cô ấy từ chối rồi.”
“Gì cơ!”.