Vợ Yêu Cùng Cục Cưng Của Tổng Tài Đã Trở Về


Bên trong lâu đài cổ.

Ba đứa nhóc gõ cửa nhiều lần cũng không thấy phòng ngủ Mục Lâm Kiên mở ra.

Lúc bọn nhỏ chuẩn bị từ bỏ, cánh cửa được cơ thể nhỏ bé của ba đứa nhóc dựa đột nhiên mở ra.

Bọn nhóc dùng đôi mắt tròn xoe lúng liếng nhìn một vòng, cẩn thận đi vào phòng ngủ của Mục Lâm Kiên.

Giường rộng cực kỳ, không phải chỉ là giường đôi, cho dù bốn năm người nằm lên cũng không phải chuyện gì lớn.

Cơ thể nhỏ bé của ba đứa nhóc đứng trước giường, bị độ cao của giường che lại, bọn nhóc rất khó nhìn thấy trong chăn rốt cuộc có Vũ Vân Hân không.

“Chúng ta lên trước đi.” Mấy tiếng ồn ào này giống như mệnh lệnh, ba đứa nhóc lập tức chuẩn bị sẵn sàng, chân ngắn lập tức bò lên giường.

Cơ thể nục nịch vừa mới leo lên, cả người đã lập tức ngã nhào xuống giường.


Tự dưng rơi xuống như mấy viên đạn nhỏ này làm cho bọn nhóc cảm thấy rất nhạy cảm, vô thức nhìn người trong chăn.

Vì lý do an toàn, bọn nhóc quyết định chui từ dưới chăn lên.

Bánh Bao là anh cả, tay nhỏ đầy thịt cầm chặt chăn, Há Cảo và Màn Thầu tự động chui vào trong chăn.

Từ sau giường bò tới phía trước giường, bọn nhóc nhìn thấy bàn tay quen thuộc tay, khuỷu tay rất thô, còn cả thân hình cường tráng kia nữa.

Há Cảo bị vòng eo tràn ngập hormone kia hấp dẫn.

Cơ thể bé nhỏ bỏ được một nửa thì bất động.

Trong đầu chỉ nghĩ đến chuyện thân mật cọ cọ lên đó, không biết rốt cuộc cơ bụng tám múi sẽ có cảm giác gì.

Bàn tay nhỏ vừa định giơ lên đã bị ngăn lại: “Em yêu, không nên lộn xộn.”
“Em chỉ muốn xem dáng người búp bê thích nhất có phải rất trâu không thôi.”

Màn Thầu im lặng nhìn cậu một cái: “Cho là vậy, cũng chẳng liên quan méo gì đến em cả.”
“Nhưng mà, sao cơ ngực của người đàn ông lại lớn như vậy?”
Há Cảo đã leo được lên bên cạnh Mục Lâm Kiên.

Mục Lâm Kiên đã quen không mặc quần áo đi ngủ, cho nên nhóc chỉ cần leo từ dưới giường lên là có thể nhìn được sạch trơn.

Ba đứa nhóc giống như đang thưởng thức một tác phẩm điêu khắc trong bảo tàng, lẳng lặng ghé sát trong chăn nhìn cơ thể của Mục Lâm Kiên bị.

“Em cảm thấy thứ này không chỉ 36d đâu! Khó trách bố lại thích búp bê hơi hưng dữ một chút, bởi vì bố vốn cũng có cơ bắp cường tránh không kém rồi.”
Ba đứa nhóc đồng ý đồng loạt gật đầu
Há Cảo cách Mục Lâm Kiên gần nhất, nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của anh.

Trong lúc đó, lông mày như ngọn núi kia lại nhíu lại.

Há Cảo vội vàng lùi vào trong chăn, kích động đến mức luồng khí trong cơ thể không nhịn được đẩy ra ngoài.

Màn Thầu và Bánh Bao trốn trong chăn suýt chút nữa bị hun cho không thở được.

Bọn nhóc tức giận điên cuồng đánh về phía người Há Cảo.

“Há há!” Há Cảo không nhịn được bật cười..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận