Từ khi Hàm Nhi rời đi thì Tô Hạ Hạ đã cho rằng cái chức Lãnh thiếu phu nhân này là của mình.
“Các người làm cái gì vậy hả? Đồ ăn sáng của tôi đâu” Cô ta quát lên
“Thưa tiểu thư…”
“Bốp”
Một nữ người hầu chạy đến chưa nói hết câu đã bị cô ta tát cho một cái
“Tôi bây giờ đã là Lãnh thiếu phu nhân của cái biệt thự này, các người nên nhớ cho kĩ.
Còn cô lần này tôi tha nếu lần sau cô dám gọi tôi là tiểu thư này tiểu thư nọ thì chuẩn bị mà cuốn gói khỏi đây đi”
Quản gia Trương bức xúc trước thái độ của Tô Hạ Hạ, như vậy mà cậu chủ vẫn còn giữ lại bên cạnh.
“Hạ Hạ tiểu thư nói gì vậy cậu chủ còn chưa cưới xin cô mà chúng tôi đã gọi cô một tiếng thiếu phu nhân xem ra không hợp lí”
“Bà…bà đừng tưởng làm quản gia thì muốn làm gì thì làm trừ Phong Thần ra thì tôi là người có quyền lớn nhất trong cái nhà này”
“Xem ra Tô tiểu thư không biết rồi cậu chủ chúng tôi và thiếu phu nhân vẫn chưa có li hôn.
Tôi nghĩ dù sao cô cũng chỉ là khách của cậu chủ không có quyền gì mà đuổi người làm đi cả”
“…” Tô Hạ Hạ tức giận đập bàn rồi đi ra ngoài.
Chết tiệt bà già đáng ghét rồi sẽ có một ngày tôi sẽ cho các người ai mới là thiếu phu nhân của cái nhà này.
Cô ta lên phòng đóng sầm cửa lại
“Rầm”
“Ting ting ting”
“Alo anh gọi cho tôi làm gì tôi đã bảo không có việc gì thì đừng làm phiền tôi rồi cơ mà” Tô Hạ Hạ cáu giận, giận cá chém thớt
“Bảo bối bớt giận anh chẳng qua là nhớ em và con rồi thôi mà”_Giang Ưng.
Đang lúc nói chuyện thì Lãnh Phong Thần lái xe về đi qua cửa phòng tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa cô và một người nữa qua điện thoại xem ra là đang nói chuyện với đàn ông.
“Tôi không rảnh, nếu tôi đi gặp anh bị người khác nghi ngờ thì phải làm sao? Chuyện đã giải quyết xong rồi anh muốn bao nhiêu tiền cũng được”
“Anh nhớ con rồi muốn gặp em.
Dù sao anh vẫn còn dữ bí mật của em gặp hay không là do em tối nay bẩy giờ tại khách sạn X” Giang Ưng đe dọa liền cúp máy
“Chết tiệt Diệu Hàm Nhi sao số cô lại tốt vậy chứ! Mà cũng phải cảm ơn cô nếu không có cô thì tôi đã không có cơ hội như ngày hôm nay”
Đứng bên ngoài Lãnh Phong Thần nghe được toàn bộ sự việc liền đi trở về thư phòng anh gọi điện cho Khang Dụ
“Alo cậu điều tra toàn bộ từ khi Hạ Hạ trở lại cho tôi và số tiền hai mươi vạn xem cô ta có đúng là đi từ thiện không.
Còn nữa cậu tra cho tôi những danh bạ mà Hạ Hạ đã gọi điều tra hết cho tôi”
“…” Khang Dụ chưa kịp trả lời thì Lãnh Phong Thần đã tắt.
Lúc nào cũng vậy đúng là không hổ danh người đàn ông bá đạo lạnh lùng nhất thế giới.
Trong thư phòng lúc này Lãnh Phong Thần cảm thấy mình đã làm việc gì sai hay sao? Anh có hiểu lầm Hàm Nhi hay không.
Tại sao anh lại cảm thấy cô đơn như vậy.
Nếu ngày hôm nay anh không trở về đột suất thì liệu có biết được những bí mật đằng sau của Tô Hạ Hạ hay không? Lãnh Phong Thần cau mày âm thầm cho người làm lắp đặt một chiếc camera mini trong phòng của Tô Hạ Hạ.
Anh muốn biết cô ta có âm mưu gì?
Lãnh Phong Thần đi đến quán bar
“Ayo cậu không có việc gì thì đừng làm phiền tôi được không?” Triệt Minh Vũ đi đến quầy VIP
Lãnh Phong Thần không nói gì chỉ rót cho cậu ta một ly rượu ????
“Uống đi” Lãnh Phong Thần đưa cho Triệt Minh Vũ
“Làm sao vậy? Trông hôm nay cậu có vẻ như người chết vậy.
Tôi không muốn uống rượu với người chết đâu đấy”
“Cậu nói xem tôi làm như vậy có đúng không?”
“Hả? Cậu nói chẳng có đầu đuôi có đuôi gì thì tôi làm sao mà hiểu được” Triệt Minh Vũ khó hiểu nhìn.
Sau một hồi nói chuyện Lãnh Phong Thần kể hết mọi chuyện với anh.
“Cậu nói cái gì? Cậu đuổi Hàm Nhi đi vì nghi ngờ cô ấy có người đàn ông khác sao?”
“…”
“Có lẽ cậu chưa biết cô ấy không phải dạng phụ nữ như cậu nghĩ đâu.
Vào mấy hôm trước tôi thấy cô ấy bị ba gã đàn ông ức hiếp mặc dù cô ấy không làm gì được bọn chúng nhưng vẫn cố gắng không để cho bọn họ chạm vào cơ thể mình nhằm kéo dài thời gian để có người đi ngang qua cứu.
Tình cờ lúc đó tôi đi ngang qua thấy vậy liền xông vào cứu Hàm Nhi…Cô ấy còn bảo tôi không được nói chuyện này cho cậu biết…”
“Cậu…sao bây giờ cậu mới nói với tôi”
“Tôi không nghĩ là nói chuyện này cho cậu biết.
Nhưng cậu đối xử với cô ấy như vậy tôi mới buộc phải nói ra”
Triệt Minh Vũ uống ngụm rượu rồi nói tiếp
“Tôi nghĩ những bức hình đấy chắc chắn không phải của cô ấy, cậu là một người thông minh nếu nhìn nghĩ có thể nhận ra đấy là ảnh ghép”
Lãnh Phong Thần bây giờ cảm thấy rất hối hận đúng vậy tại sao anh không nhìn kĩ lại chứ, tại sao lại không nghe cô giải thích mà chỉ tin lời của Tô Hạ Hạ
“Tôi nên nhắc nhở cậu lần cuối Tô Hạ Hạ mà cậu vẫn luôn tin tưởng và yêu thương đấy không phải người tốt như cậu nghĩ đâu.
Mình khuyên cậu nên suy nghĩ lại.” Triệt Minh Vũ nói như vậy là trong một lần ở quán bar anh đã bắt gặp cô ta đang gian díu với một người đàn ông lạ mặt.
Anh không nói cho cậu ta biết vì muốn chính Lãnh Phong Thần phải tìm ra mọi chuyện và chứng mắt thấy người hắn yêu bao năm nay không đơn giản như hắn nghĩ..