Vợ Yêu Em Phải Là Của Tôi!


Lục Đan Bạch xấu hổ ngồi trên mặt đất, bộ quần áo lộng lẫy trên người trở nên bẩn thỉu, trang điểm trên mặt cũng thay đổi nhìn không ra bộ dáng ban đầu.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Tuyết Vy, cô ấy lập tức khóc hụt hơi nói:"Tuyết Vy… Trình Vũ Thanh."
Nghe thấy tên của Trình Vũ Thanh, không chỉ mình Tô Tuyết Vy ngạc nhiên mà Thịnh Vân Hạo ở phía sau cũng ngạc nhiên không kém.

Thịnh Vân Hạo bước đến chỗ cô ấy và ngồi xuống hỏi:"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lục Đan Bạch khịt mũi nói:"Vừa rồi khi tôi đang ở trong phòng thay đồ chờ Tuyết Vy gọi điện thoại thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra..."
Tình hình bên trong nhà vệ sinh khá nguy cấp và tình hình bên ngoài cũng vậy.
Một số người cầm hung khí đang vây quanh nhóm khách dự đám cưới, đột nhiên họ bất ngờ hét lên:"Tốt hơn hết là các người đừng manh động."
Long Duệ Ân ngồi ở trên ghế liếc mắt nhìn về hướng phòng thay quần áo có chút lo lắng, Lục Chính Vĩ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của bà ta như là muốn an ủi và trấn an bà ta.
Chu Hạo Thanh càng thêm lo lắng, những người này đến từ đâu thì không ai biết, hơn nữa Tô Tuyết Vy và Lục Đan Bạch là hai người phụ nữ, làm sao có thể chống cự lại những người này.
Trình Vũ Thanh đang trốn trong bóng tối nhìn tất cả những điều này với niềm vui phấn khởi trong lòng, cuối cùng cô ta cũng đã đạt được nguyện vọng của mình.

Bây giờ cô ta chỉ cần tìm thấy Tô Tuyết Vy và giết chết cô.
Một người đàn ông cầm vũ khí đi vòng qua trước đám đông và đột nhiên nói:"Tô Tuyết Vy là ai?"
Nghe thấy cái tên này, mọi người bên dưới đều nổ tung.

Nếu là bởi vì Tô Tuyết Vy thì chỉ cần giao cô ra là bọn họ cũng sẽ không bị ảnh hưởng gì.


Long Duệ Ân và Chu Hạo Thanh bị sốc.

Những người này thực sự đến vì Tô Tuyết Vy, quả nhiên là đã có người lên kế hoạch từ trước.

Không cần nghĩ cũng biết những thứ chẳng tốt lành này đều do Trình Vũ Thanh mà ra.
Chu Hạo Thanh nắm chặt tay, bây giờ không phải là lúc anh ta có thể nhúng tay vào.

Ở đây có rất nhiều người vô tội, anh ta không thể manh động nếu không thân phận của Tô Tuyết Vy sẽ sớm bị bại lộ.
Nhìn thấy đám người bên dưới, giọng điệu của người cầm súng càng thêm nóng nảy:"Tôi đang hỏi mọi người rốt cuộc Tô Tuyết Vy là ai? Nếu giao cô ta ra thì tất cả đều có thể sống."
Trình Vũ Thanh xem trò hề này mà chỉ thấy buồn cười.

Vốn dĩ cô ta không muốn làm nhanh như vậy nhưng những chuyện xảy ra mấy ngày trước đã buộc cô ta phải làm như vậy.

Bây giờ cô ta chỉ muốn giải quyết Tô Tuyết Vy càng sớm càng tốt.
Trì Linh Ngọc thật sự không đáng tin cậy, cô ta đã biến mất vào thời điểm quan trọng nhất.

Dường như bây giờ Trình Vũ Tranh chỉ có thể dựa vào chính mình, cô ta nở một nụ cười lạnh lùng rồi càng thêm phần hưng phấn.

Mấy người bên dưới bắt đầu náo loạn, ngay sau đó có người nói:"Tô Tuyết Vy mà các người đang nói đến là ai? Những người tới dự tiệc đính hôn hôm nay đều là danh nhân, gia tộc nổi tiếng trong xã hội."
"Chúng tôi chưa bao giờ nghe nói về cái tên Tô Tuyết Vy.

Ngay cả những người nổi tiếng cũng chưa bao giờ nghe nói về cô ấy.

Rốt cuộc các anh muốn tìm ai?"
Càng ngày càng có nhiều tiếng nói, cả đám quan khách bắt đầu bàn tán.

Chu Hạo Thanh thầm kêu không ổn, nếu cứ tiếp tục như vậy Tô Tuyết Vy có thể sẽ trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người.
Nhìn cảnh tượng hiện tại, Trình Vũ Thanh cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng, mục đích mà cô ta mong muốn gần như đã đạt được, cô ta sẽ không để Tô Tuyết Vy chết, cô ta sẽ từ từ tra tấn cô và loại ra khỏi ngành.

Truyện Tiên Hiệp
Đột nhiên nhớ lại vừa rồi cô ta đã hỏi Lục Đan Bạch, điều cô không ngờ là Lục Đan Bạch này lại không chịu hé lộ điều gì về Tô Tuyết Vy khiến cô ta tức giận đến mức nhốt người vào trong nhà vệ sinh.

Sau khi Lục Đan Bạch khóc và nói ra tất cả những điều này, Tô Tuyết Vy vô cùng kinh ngạc, cô không bao giờ nghĩ rằng Trình Vũ Thanh lại độc ác và tàn nhẫn như vậy.
“Nhưng nếu cô ta có một mình thì cô không thể bị cô ta nhốt vào đây được.” Tô Tuyết Vy bóp cằm nói.

Lục Đan Bạch lắc đầu:"Đương nhiên không thể có một mình cô ta được.

Nếu chỉ có duy nhất cô ta thì tôi nhất định sẽ không bị như vậy.

Ngoài cô ta ra còn có một người khác."
“Là ai?” Tô Tuyết Vy lo lắng hỏi.
Lục Đan Bạch nhìn vào mắt Tô Tuyết Vy rồi nói:"Mạnh Tú Cầm, chúng ta đều rất quen thuộc với người này."
Nghe thấy tên của Mạnh Tú Cầm, cả hai người đều rất ngạc nhiên.

Tại sao bà ta lại ở cùng Trình Vũ Thanh? Mối quan hệ giữa hai người họ là như thế nào?
“Nhưng Đan Bạch, tại sao cô không kêu cứu? Nếu cô hét lên có lẽ sẽ có người đến cứu.” Tô Tuyết Vy có chút kỳ quái.
“Tuyết Vy, Mạnh Tú Cầm là ai? Bà ta sẽ cho tôi cơ hội hét lên sao?” Lục Đan Bạch chỉ cảm thấy mình thật sự rất xấu hổ, lần đính hôn này không phải là điều cô ấy muốn.
Ba người im lặng, Thịnh Vân Hạo biết Trình Vũ Thanh sẽ làm chuyện này.

Dù sao thì chuyện xảy ra hôm trước vẫn sống động như một cuốn phim không ngừng chiếu lại trong đầu anh.

Anh hi vọng người này không liên quan gì đến mình, cho dù có bắt được cô ta thì trong lòng anh cũng sẽ cảm thấy áy náy, huống chi là quan hệ hiện tại.
“Tôi đi tìm cô ta.” Thịnh Vân Hạo định rời đi sau khi nói xong câu này nhưng Tô Tuyết Vy đã nắm lấy anh.
“Chờ đã, bây giờ cô ta điên rồi, anh không thể đi ra ngoài một mình.” Tô Tuyết Vy hiểu rất rõ nếu Thịnh Vân Hạo đi thì sẽ như thế nào.

Dựa vào sự xuất hiện của một Trình Vũ Thanh mất trí, nếu Thịnh Vân Hạo chất vấn cô ta thì có thể anh sẽ gặp nguy hiểm.

Thịnh Vân Hạo nhắm mắt lại, tai họa này là do anh gây ra, vì vậy anh muốn giải quyết một cách nhanh chóng.

Muốn tháo chuông thì phải tìm người buộc chuông, không phải sao?
Tô Tuyết Vy biết anh đang suy nghĩ gì, cô vừa đỡ Lục Đan Bạch dậy vừa lấy điện thoại di động ra nói:"Chuyện này anh không được đi.

Cảnh sát sẽ nói anh là đồng phạm của cô ta, tốt hơn hết là anh nên tránh nghi ngờ."
Thịnh Vân Hạo quay đầu lại nhìn vào mắt Tô Tuyết Vy hỏi:"Tại sao em lại đối xử tốt với tôi như vậy? Em đã quên là tôi đã đánh em rồi sao?"
Tô Tuyết Vy lắc đầu, cắn môi nói ra câu đó:"Tình yêu tôi dành cho anh từ trước đến giờ chưa bao giờ thay đổi."
Thịnh Vân Hạo ngạc nhiên khi cô thừa nhận điều đó một cách dễ dàng.

Trong lòng anh chợt dâng lên một cảm giác tội lỗi.
"Tô Tuyết Vy, chuyện này tôi có thể nghe em.

Nhưng sau sự việc này tôi sẽ không buông tay em đâu."
Nghe những lời của Thịnh Vân Hạo, Tô Tuyết Vy cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận