Lần mua sắm này kéo dài từ buổi sáng cho đến tối, hai người bọn họ đã đến ít nhất 20 trung tâm thương mại, cuối cùng mới mua được trang phục hài lòng.
Tống Khải Nhân biết cô sẽ đến Hoa Thụy làm việc liền cảm thấy vui vẻ thay cho cô.
Ngược lại, Ý Ý không cười nổi, cô đột nhiên có loại cảm giác giống như chuẩn bị đi lên pháp trường vậy.
Loại tâm trạng bồn chồn này tiếp tục kéo dài đến hơn nửa đêm, cuối cùng cô phải ép buộc chính mình đi ngủ.
Ngày hôm sau, cô dậy thật sớm, thay một bộ đồ công sở màu đen, đi giày cao gót sáu centimet, thậm chí cô còn không có tâm tư ăn sáng, cũng không chịu để Bạc Tư đưa cô đi làm.
Ngày đầu tiên đi làm, cô không muốn mình quá đặc biệt, nếu lấy chiếc xe trị giá mấy trăm vạn trong nhà ra để đi làm, ai cũng sẽ biết cô dựa vào cửa sau để vào, đến lúc đó cho dù trên người cô có vô số cái miệng cũng không giải thích rõ được.
Lần đầu tiên cô thử cảm giác đi xe bus, mang theo một trái tim thấp thỏm bất an đến Hoa Thụy, trong đầu lặp đi lặp lại những lời Hồ Bá đã dặn dò, cô thuận lợi tìm được người của bộ phận nhân sự.
Cô xem như là người đến sớm, nhìn sắc mặt giám đốc bộ phận nhân sự, may mắn, ấn tượng đầu tiên về cô cũng tương đối tốt.
“Các cô gái, trước tiên các cô hãy tạm dừng công việc trên tay lại, một lát nữa vị phó tổng giám đốc mới sẽ đến công ty, hai vị phó tổng giám đốc muốn mọi người tập trung ở đại sảnh, bọn họ có chuyện muốn thông báo.
”Giám đốc nhân sự vỗ tay, lúc đi ngang qua còn vỗ vào vai mấy người, trong đó có Ý Ý.
Cả người Ý Ý còn đang trong trạng thái lâng lâng, cảm thấy mặt đất dưới chân rất mềm, những người này nói gì, tuy cô nghe thấy nhưng lại không hiểu bọn họ đang nói gì, đại khái là phó tổng giám đốc muốn dạy bảo chuyện gì đó sao?Ý Ý nơm nớp lo sợ đi theo phía sau đám người đến đại sảnh ở tầng 1 rồi chờ ở đó, cô cố gắng để mình đứng ở sau cùng, giảm đi cảm giác tồn tại của mình, cô không quan tâm đến phó tổng giám đốc là ai, tối hôm qua lúc cô về nhà, trời cũng đã tối, cô quên mất điều tra tư liệu về Hoa Thụy, lúc này cô chỉ hy vọng mình không phạm vào sai lầm.
“Cô biết không, phó tổng giám đốc mới đến chính là em trai của phó tổng giám đốc Nam Vị Dương đấy, vừa mới vào công ty đã có địa vị ngang hàng với anh trai mình, Hoa Thụy là xí nghiệp gia tộc, chẳng lẽ vị phó tổng giám đốc mới đến này chính là người được trong nhà cưng chiều nhất?”“Cô thì biết gì chứ, phó tổng giám đốc mới đến có sản nghiệp riêng của chính mình, công ty của anh ấy ở nước ngoài không thua kém gì Hoa Thụy, thậm chí còn hơn chứ không kém, năng lực của anh ấy được những nhân vật có máu mặt trên quốc tế công nhận.
”“Không phải chứ, vậy anh ấy đồng ý đem công ty sát nhập vào Hoa Thụy là có mưu đồ gì?”“Làm sao tôi biết được, người mới tới này, tuyệt đối không phải là người lương thiện gì, nếu không làm sao lại đến tranh đoạt với anh trai mình, cô không thấy cuộc họp báo ngày đó à, cách màn hình tôi còn ngửi được mùi thuốc súng.
”“Tôi cũng xem buổi họp báo đó rồi, sau khi xem xong, tôi chỉ cảm thấy vị phó tổng giám đốc mới đến… Rất đẹp trai.
”Tiếng thảo luận của hai người phụ nữ không lớn không nhỏ, đúng lúc truyền vào trong tai Ý Ý, xung quanh còn có không ít phụ nữ phụ họa, mọi người trò chuyện một lúc, trọng tâm đều đặt ở gương mặt hai vị phó tổng giám đốc.
Ý Ý không yên lòng, nắm chặt góc áo, trong tai truyền đến câu được câu mất, lần đầu tiên cô đi giày cao gót, chân đã hơi đau nhức.
Lúc này một loạt các bước chân hỗn loạn, nườm nượp đi đến.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa, chỉ thấy hai bên cửa chính đều được đồng thời mở ra, một hàng những người tinh anh đi giày da bước vào bên trong.
.