“Tứ gia, anh cưỡng ép anh Quân buộc cùng một chỗ với Tiêu Tĩnh Đình như vậy…”Giọng nói của Cố Diễn rất nhỏ, chưa kịp nói xong thì bị ánh mắt sắc bén của Nam Cảnh Thâm làm cho câm miệng, không dám nói gì nữa.
Hiện giờ không có người ngoài, xưng hô đổi từ tổng giám đốc Nam thành Tứ gia, thái độ cũng không công thức hóa như vậy.
Không phải Nam Cảnh Thâm không nhìn ra Cố Diễn đang trêu chọc, anh hơi chau mày, “Rất rõ ràng sao?”Cố Diễn mím môi, gật đầu.
Rõ ràng, quá rõ ràng rồi.
Nam Cảnh Thâm chưa bao giờ thích làm chuyện ép buộc người khác, nhưng đối với chuyện liên quan tới Tiêu Ý Ý, anh đã phá bỏ quy tắc thông thường này.
Tứ gia chưa từng như vậy, anh ta chỉ mong sao Nam Quân và Tiêu Tĩnh Đình buộc cả đời không phân ra, Tiêu Ý Ý mới hồi tâm.
Dù sao thân phận bạn trai cũ này vẫn còn đó.
…Ý Ý đang pha cà phê cho các đồng nghiệp.
Nữ chính quay quảng cáo rất khó hầu hạ, nói ra một loạt yêu cầu, theo như lời đồn, quan hệ giữa cô ta và phó tổng giám đốc Nam không tầm thường, cho nên tất cả yêu cầu của cô ta đều được đồng ý.
Kết quả là, phòng quảng cáo bận rộn tới mức người chết ngựa đổ.
Một tay của Ý Ý cầm ly cà phê, lúc đi đường đều phải cẩn thận dưới chân, nhưng vẫn giẫm lên những sợi dây kéo từ bàn làm việc nào đó, cô ngã xuống đất, toàn bộ cà phê trong tay đều đổ ra ngoài.
“Ai da, sao cô không cẩn thận như vậy!”Một đồng nghiệp nữ gấp đến mức giậm chân, cô ta vừa chỉnh sửa mấy phần văn kiện, mới đặt một bên chưa ghim lại, bị ly cà phê của Ý Ý làm hỏng toàn bộ, ngay cả quần áo của cô ta cũng bị cà phê bắn tung tóe, cho nên giọng điệu không được tốt: “Không thấy mọi người đang bận rộn nhiều việc à, lại không cho cô làm chuyện khác, chỉ đưa cà phê mà cũng làm không xong, làm sao bây giờ, cô nói xem!”Cô ta rút giấy ra lau, rồi ném mạnh xuống, khiến vẻ mặt Ý Ý lúng túng.
Ý Ý vốn không phải người khúm núm, nhưng chuyện này là cô sai, cô không thể hung dữ với người ta được, chỉ có thể nói: “Thực xin lỗi, tôi không cẩn thận, vẫn còn nhìn thấy rõ chữ, để tôi đi đánh lại một phần lần nữa cho?”“Đánh lại lần nữa? Đây là tâm huyết cả một đêm của tôi, cô làm hỏng thì không nói, chỉ nói nhẹ nhàng bâng quơ như vậy rồi định đi sao?”Ý Ý nhíu mày, trong đôi mắt có chút không kiên nhẫn, cô cao giọng nói, “Nếu không thì cô còn muốn tôi làm sao bây giờ?”Đối phương không ngờ cô sẽ có thái độ này, lập tức kinh ngạc, “Ít nhất, ít nhất…”Cô ta ít nhất một lúc lâu, cũng không nói được lý do, bỗng nhiên cô ta nắm lấy áo của Ý Ý, cầm vạt áo của cô lau văn kiện, làm như vậy vốn không làm nên chuyện gì, chỉ muốn trút giận mà thôi.
“Cô!”Lúc này, một bàn tay tự nhiên nắm eo cô, kéo cô về phía sau lọt vào lồng ngực kiên cố.
Ý Ý hoảng sợ, đang định né tránh thì một giọng nam trầm thấp đột nhiên vang lên: “Sao lại thế này?”Giọng nói này…Cô hoảng hốt cảm nhận người đứng sau lưng mình, ngẩng đầu, quả nhiên là anh.
“Nam Tứ… Phó tổng giám đốc Nam.
”Gương mặt Nam Cảnh Thâm lạnh lùng, mặt không chút thay đổi, lấy tư thái bễ nghễ, ánh mắt như lưỡi dao nhìn đồng nghiệp nữ gây khó dễ cho Ý Ý, “Tôi đang hỏi cô đấy.
”Lúc này, trong văn phòng lặng ngắt như tờ, mọi người đều câm như hến, đã sớm cảm nhận được lửa giận của phó tổng giám đốc Nam.
Đồng nghiệp nữ đâu còn hung hãn như vừa rồi, toàn thân không ngừng run rẩy, không dám tức giận nữa, “Tôi vừa mới làm xong văn kiện, cô ta… Cô ta làm ướt.
”Đôi mắt âm u của người đàn ông lạnh hơn vài phần, “Cà phê à?”“Dạ… Là bị cà phê làm ướt, trong khoảng thời gian này, vẫn… Vẫn luôn do Tiêu Ý Ý phụ trách pha cà phê cho cả phòng.
”Anh cười mỉa một tiếng: “Công ty tuyển thực tập sinh, là để những người được xưng là tiền bối như các cô sai làm người hầu à?”.