Cửa phòng phó tổng giám đốc khép hờ.
Nam Cảnh Thâm đẩy cửa, một bóng dáng nhảy từ trong góc ra, treo trên cổ anh, mùi thơm phả vào mũi, người phụ nữ đeo kính màu đen ngửa đầu nhìn anh, “Anh tư, biết em đến đây, sao lâu như vậy anh mới đến?”Hai tay Nam Cảnh Thâm bỏ vào trong túi quần, không cúi đầu, đôi mắt hơi khép hờ, đôi mắt không có bất luận cảm xúc gì rũ xuống, “Buông tay.
”Người phụ nữ làm nũng chu miệng, “Không buông, lần nào vẻ mặt anh cũng lạnh như băng như thế, em không buông.
”Giống như vì chứng thực tính kiên định của những lời này, hai tay cô ta càng ôm chặt hơn, ngửa đầu, đôi môi chỉ cách hai centimet là chạm vào cằm dưới của anh, cô ta cố ý nhón chân lên, từ nhỏ đã học vũ đạo, rất thuận tiện để cô ta quấn lấy người đàn ông, chiếc váy màu hồng nhạt lướt qua tây trang của anh.
Cô ta tháo kính xuống, tóc để ra sau gáy, tiện tay đẩy hai lần, tóc quăn màu nâu dài đến eo, đôi mắt to ngũ quan tinh xảo, là vưu vật xinh đẹp.
Nam Cảnh Thâm không đẩy cô ta ra, cũng không ôm cô ta, chỉ nhíu mày: “Sao lại tới đây?”“Tìm anh nha, hôm nay em vừa xuống máy bay, biết anh làm ở Hoa Thụy, đúng lúc gần đây em có hợp tác với Hoa Thụy, quảng cáo mới là quay ở chỗ anh, cũng làm đại diện cho sản phẩm nhà anh nữa, nhưng em tới là vì gặp anh.
”Bạch Sanh Nhi cười khẽ, trong đôi mắt là ánh sáng rực rỡ, ánh mắt nhìn người đàn ông là sùng kính, là loại người phụ nữ thích người đàn ông, không thể che giấu được.
Nam Cảnh Thâm nâng một tay lên, nắm khuỷu tay cô ta, dùng sức không mạnh, dễ dàng đẩy cô ta ra, bước chân kéo dài khoảng cách giữa hai người.
“Tới ký hợp đồng à?” Giọng điệu máy móc, có thể nói là lạnh lùng.
“Anh tư!” Bạch Sanh Nhi nắm chặt tay đầy phẫn nộ, dùng lực giậm chân trên đất, tức đến mức ngực lên xuống dữ dội.
Vẻ mặt Nam Cảnh Thâm không đổi rút một bản hợp đồng ra đặt lên trên bàn.
Coi như không thấy thái độ bất mãn của cô ta.
“Đây là hợp đồng, tự cô đọc một lần, hoặc gọi người đại diện vào xem, có chỗ nào không ổn, có thể bàn bạc lại.
”Bạch Sanh Nhi nghiến răng ken két, yêu thảm bộ dạng cao cao tại thượng này của anh, nhưng cũng hận anh không có một chút nhân tình, trên mặt chỉ còn thiếu viết hai chữ “cấm dục” rồi.
Cô ta tức giận ôm ngực, hừ lạnh nói: “Không ký, em tới đây không phải ký hợp đồng.
”Nam Cảnh Thâm không miễn cưỡng cô ta, kéo ghế ra ngồi xuống, ấn chuột hai cái, đợi màn hình sáng lên.
Bạch Sanh Nhi không dám làm bộ làm tịch trước mặt anh, nhưng vậy mà anh thực sự bắt đầu làm việc, mặc kệ cô ta ở bên cạnh, cô ta chưa từng chịu loại đãi ngộ này, đổi lại là người đàn ông khác, ước gì có thể nâng cô ta lên trời, anh thì hay rồi!“Anh tư!” Giọng điệu của cô ta ít nhiều gì có phần yếu thế.
“Hợp đồng ở đây, tự cô quyết định đi.
” Nam Cảnh Thâm nâng mắt, trong đôi mắt của anh không có một chút gợn sóng, giọng điệu vẫn trầm ổn như vậy, “Sanh Nhi, từ nhỏ cô đã nghe lời, đừng quấy rối nữa.
”“Nghe lời nghe lời, em chỉ nghe lời anh nói!” Cô ta bĩu môi, không tình nguyện đi qua, cầm hợp đồng lên, ánh mắt lại nhìn chằm chằm anh: “Anh đó, khi nào mới không công tư rõ ràng như vậy nữa, quá lạnh lùng rồi.
”.