Vợ Yêu Nói Chúng Tôi Là Huynh Đệ


Elio không biết không phải mình hắn thấy sợ.

Alex cũng sợ khi có ông chồng hờ vừa nóng nảy vừa phiền phức.

Hắn mà phát hiện ra tờ di chúc cô để lại toàn bộ tài sản cho Elio trong thân xác của mình mà cô làm vội trước khi đi bẫy Matteo là cô tha hồ nghe mắng tới ong cả đầu.

Cô nhất định phải chuồn đi thủ tiêu tờ di chúc trước nó tới tay hắn.
Cơ hội cho alex khi đúng lúc này một binh đoàn bác sĩ kéo đến kiểm tra sức khỏe cho Elio.

Nhưng lại có kèm theo sau hai cảnh sát tới kéo alex ra ngoài để nói chuyện.
Lúc nghe James nói ra yêu cầu, Alex không khỏi nhăn mặt nhướng mày, khó chịu như đang bị nhức răng:
- Matteo nói nếu người thẩm vấn không phải là tôi thì không chịu khai à? Thằng khốn đó đang muốn suy tính cái gì vậy? Chưa được ăn đòn từ tôi nên ngứa người à?
James chậc lưỡi, vuốt xuôi lông cho Alex:
- Chẳng phải chúng ta vẫn còn rất nhiều nghi vấn cần hỏi hắn sao? Chẳng lẽ cô không muốn biết?
James nhắc đến làm Alex có chút dao động.

Quả thật cô vẫn có vài khúc mắc cần lời giải đáp.

Cuối cùng Alex cũng đồng ý đến thẩm vấn Matteo.
Vì Matteo đang phải nằm viện nên buổi thẩm vấn phải tiến hành ở bệnh viện.

Không có căn phòng thẩm vấn đơn độc một màu xám lạnh lẽo trống rỗng ở sở cảnh sát mà cái không khí khi Alex mặt đối mặt với Matteo vẫn đầy vẻ ngột ngạt, áp bức.

Việc thiếu cả cái bàn dùng ngăn cách giữa nghi phạm và cảnh sát càng làm James đứng bên cạnh cảm thấy lo ngại hơn.

Lỡ Alex muốn đấm Matteo thì ai mà cản cho kịp.

Đáng lẽ hắn không nên nhận lời giám sát thẩm vấn này mà.
Alex ngồi trên ghế đối diện với giường bệnh, bấm thiết bị ghi âm, mặt không cảm xúc, giọng lạnh tanh hỏi:
- Flaco Matteo, anh hãy kể hết nguyên nhân và diễn biến của vụ việc anh đâm anh Flaco Elio vào ba ngày trước.
Matteo ngồi trên giường bệnh, từ tâm thế tới dáng vẻ đều ung dung thong thả, không có cảm giác của một tội phạm đang bị thẩm vấn chút nào.

Anh ta dùng giọng điệu thản nhiên có chút tò mò và mỉa mai:
- Làm sao cô có thể khiến thằng ngốc đó tin vào lời mình mà phản lại tôi ngay lập tức vậy? Đến cả một câu trách vấn cũng không có.
Nét mặt của Alex trầm xuống làm nhiệt độ xung quanh giảm theo một cách đột ngột khiến James cũng thoáng giật mình.

James rón rén bí mật giật tay áo của Alex năn nỉ.


Alex thở nhẹ ra một hơi, tiếp tục bộ mặt vô cảm nói:
- Ngoài việc anh đâm Elio trên cầu vào ba ngày trước, anh có thừa nhận mình là người đứng sau dàn dựng vụ tai nạn xe tải hòng đâm chết anh Elio và vợ của anh ta là Alex Miller không? bao gồm cả việc anh sai trợ lý đặt máy theo dõi vào đồng hồ.
Matteo mặt không gợn sóng nói:
- Thật kỳ lạ, Dù nghĩ thế nào tôi vẫn cảm thấy thật phi lý.

Chưa kể dựa theo tính cách của thằng nhóc đó, cái biểu cảm của nó vào tối hôm đó là không thể.

Dù cho lời nói của cô có trọng lượng với nó thì ít nhất nó cũng phải chạy đi trách vấn khóc lóc với tôi một lượt mới đúng.

Alex ngẩn đầu, hơi nheo mắt khi nhìn thẳng vào mắt Matteo, vừa không cam tâm vừa phải nể phục.

Dù trong lòng đã bắt đầu chửi thề nhưng cô không thể không thừa nhận hắn hiểu rất rõ con người của Elio.

Hèn chi bao nhiêu năm qua, hắn có thể thao túng Elio trong tay như một chú chó trung thành hết mực.

Alex bắt chước Matteo, bày ra một tư thế thong thả nhàn nhã nói:
- Tò mò hả? Được thôi.

Giờ chúng ta mỗi người một câu thì thế nào? Anh trả lời hai câu trên của tôi trước thì tôi trả lời hai câu của anh.

Matteo đánh giá biểu cảm trên mặt Alex.

Alex hơi nhếch mép nhìn lại hắn.

Cuối cùng Matteo hơi cong khóe môi, bình thản mỉm cười nói:
- Đúng vậy.

Ngoại trừ vụ việc tôi muốn giết Elio trên cầu vào tối ba ngày trước thì tôi cũng là người chủ mưu thuê người lên kế hoạch đâm chết Elio và cô.

Cũng là người đặt máy theo dõi vào đồng hồ nhằm canh thời gian chuẩn xác để xe tải di chuyển.
Matteo thản nhiên nói như thể hắn đang kể chuyện phiếm bình thường chứ không đang thú tội.

Hắn nói xong đưa bàn tay về phía cô ngụ ý mời cô trả lời.

Alex lạnh lẽo nhìn hắn trong một hai giây rồi cũng học cách hắn cười mà nói:
- Tôi có làm được cái gì đâu.


Chính miệng anh đã nói cho Elio nghe đó chứ.

Matteo nhíu mày nghi hoặc:
- Lúc cô gặp tôi cô đã cài máy nghe lén?
Alex nhếch môi nói:
- Tới lượt tôi hỏi mà.

Đừng có ăn gian lượt chứ.

Trước đây Elio bị bắt cóc, có phải cũng do anh chủ mưu? Trợ lý của anh đã khai anh sai hắn tới sòng bạc kiếm một con bạc có tiền án để lên kế hoạch bắt cóc tống tiền nhưng thực chất là muốn trừ khử Elio và chính anh bắt anh ta tới giúp tên bắt cóc chạy thoát.

Anh có thừa nhận không?
Có lẽ vì nôn nóng muốn biết câu trả lời của Alex nên Matteo không làm màu ra vẻ nữa mà nhanh chóng đáp:
- Đúng vậy.
- Có phải ngay từ lúc đó anh biết tôi là cảnh sát không? - Alex lập tức hỏi.
Matteo bật cười:
- Cô cũng ăn gian lượt à.

Nhưng không sao.

tôi đúng là nhờ vậy mới phát hiện ra cô là cảnh sát.

Alex lặng thin có chút khó chịu.

Hóa ra cái lần hành động tưởng chừng chu toàn của cô lại khiến kế hoạch một mẻ tóm gọn AW sôi hỏng bỏng không sau này.
Matteo tiếp tục hỏi:
- Cô đã gài máy nghe lén à? Đương nhiên rồi nhỉ? Nếu không sao có thể là từ chính miệng tôi nói được.

Alex cười với vẻ chế giễu:
- Nếu tôi nói là tôi không hề gài máy nghe lén thì anh có tin không? Lí do anh muốn giết Elio là gì?
Lần này không thèm chơi trò mèo vờn chuột, nhưng Matteo vẫn mang vẻ thờ ơ đáp:
- Tranh giành quyền thừa kế.

Cứ viết vậy đi.


Vậy lời cô nói là chính miệng tôi nói cho Elio nghĩa là gì? Lúc đó nó cũng có mặt ở đó sao?
Alex nháy mắt:
- Chính xác rồi đó.

Nhưng cụ thể hơn thì anh phải trả lời thêm một câu hỏi đặc biệt của tôi.
Matteo nhíu mày, cuối cùng hất cằm ra hiệu cho alex nói.
Alex lập tức hỏi khúc mắc đầu tiên bắt đầu cho sự nghi ngờ Matteo của cô sau này:
- Vụ việc chậu hoa suýt chút rơi vào đầu Elio có phải cũng là do anh dàn dựng không?
Matteo bật cười châm biếm:
- Bây giờ cái gì xui xẻo xảy ra với nó cô cũng đổ lên đầu tôi à? Việc đó thì hoàn toàn tình cờ thôi.

tôi tình cờ phát hiện ra được một chậu hoa bị lung lay.

Lúc đó vừa hay cô và Matteo đứng dưới chậu hoa đó, cũng đúng lúc nhân viên kia mang trà bánh lên cho tôi, dù tôi cũng có cố tình không nhắc nhở có vật ngán chân cậu ta phía dưới khiến cậu ta vấp té vào chậu hoa kia.

Tôi cũng chỉ muốn coi thử nữ thần may mắn có đứng về phía em tôi hay không? Nhưng rồi Cảm giác tiếc nuối khi bình hoa đó không rơi vỡ đầu nó đã khiến tôi nhận ra mình cần một kế hoạch chu toàn để tiễn nó đi càng sớm càng tốt.

Đáng tiếc nó không phải được nữ thần may mắn đứng bên cạnh mà người đã gửi hẳn cho nó một người bảo vệ.

quả thật thiên vị.
- Có lẽ các vị thần cũng ghét cái kẻ ngông cuồng cho rằng mình có thể tùy ý định đoạt sinh mệnh kẻ khác thay các vị thần đó.

- Alex mỉa mai lại.
Đã đạt được những gì mình cần biết, Alex tắt máy ghi âm.

Hành động này của cô khiến Matteo nhướng mày nghi hoặc hỏi:
- Chẳng phải cô nói là sẽ trả lời câu hỏi của tôi sao? Cảnh sát có thể thoải mái ăn quỵt của người khác vậy à?
- Anh làm gì phải nóng vội vậy.

Tôi đã hứa thì đương nhiên sẽ làm.

Chỉ có điều nội dung tôi sắp nói không nên để người khác nghe thấy thì hơn.

Alex nhếch mép cười khinh khỉnh, khoanh tay nói tiếp:
- Lúc nãy tôi nói các vị thần ghét kẻ tự phụ như anh nên thiên vị Elio là không phải nói quá cho sướng miệng đâu.

Có lẽ các vị thần cảm thấy cho tôi thấy được bộ mặt thật của anh hay nghe những lời nói tàn nhẫn của anh là vô cùng thừa thãi nên thay vì tôi, họ đã để Elio đến chỗ anh đó.
Lần đầu tiên từ đầu buổi thẩm vấn đến giờ trên mặt Matteo mới xuất hiện biểu cảm kinh ngạc khó hiểu thay thế cái vẻ ung dung tự tại.

Hắn có vẻ đã có ý tưởng nhưng vẫn cảm thấy khó lòng tin được, ngờ vực hỏi lại:
- Ý của cô là gì vậy? Lẽ nào cô và Elio…
Matteo ngập ngừng không nói hết nhưng Alex vẫn hiểu ý anh ta.

Cô tiến tới gần anh ta, hơi nhếch mép, hạ giọng nói:

- Loài sâu bọ thì nên ngoan ngoãn chui rúc trong nơi bẩn thỉu tối tăm chứ đừng nên dòm ngó tới nơi sạch sẽ tươi sáng rồi oán thán mặt trời.

Phập! - Alex chỉ vào bụng mình nói.

- mũi dao thứ nhất.
Cô ngừng lại một chút để não Matteo kịp tiếp thu câu nói rồi lại tiếp tục:
- Vậy để tao cho mày thấy loài sâu bọ sống dai dẳng đáng sợ tới mức nào.

Phập.

- Alex chậm rãi chỉ vào một vị trí khác trên bụng mình nói.

- Mũi dao thứ hai.
Cô hài lòng khi nhìn thấy đôi mắt kinh ngạc càng lúc càng mở lớn của Matteo.
- Vậy mày có biết kết quả của loài sâu bọ khi lộ ngoài ánh sáng là gì không? - Alex ngừng lại cười nhẹ một tiếng giống hệt với ký ức của Matteo rồi nhỏ giọng thì thầm nói.

- Là sẽ bị loài ăn thịt bắt được đó.
Mắt Matteo trợn trắng như thế muốn rớt ra ngoài, toàn bộ biểu cảm của hắn đều là sửng sốt tới bàng hoàng hoang mang trước một thông tin quá mức hoang đường không thể nào tin nổi.

Alex bật cười nhìn hắn.

Dù không phải là một cái nhếch mép nhưng vẻ đắc thắng kia xen với sự chế nhạo và thương hại đã khắc sâu vào tâm trí hắn thì không thể nào nhầm được.

Nó giống y hệt cái cách mà Elio nhìn hắn vào buổi tối hôm ấy.

Và nó đã khiến hắn cảm thấy nổi điên vì cảm giác thua cuộc và thất bại thảm hại.

Bây giờ hắn cũng đang được sống lại thứ cảm xúc hắn căm ghét tới tận xương tủy.

Khiến hắn gầm lên:
- Alex! Hoá ra là cô!!!
Matteo muốn nhào về phía Alex nhưng bị James nhanh như cắt đè lại xuống giường.

Những cảnh sát đang canh giữ bên ngoài lập tức lao vào phòng, khống chế hắn gắt gao trong khi alex vẫn ung dung đứng một bên nhìn hắn bàng quang như xem một con thú đang ra sức lồng lộn nhưng chẳng để đe dọa nổi cô.

- Mày cứ nghĩ mày thông minh lắm đúng không? Mọi thứ đều có thể tùy ý đùa bỡn trong tay hả? nhưng để tao nói cho mày nghe một câu nói nổi tiếng trong ngành cảnh sát của tao.

thần thái của Alex trở nên nghiêm túc trịnh trọng hẳn:
- Trên đời này không bao giờ có tội ác hoàn hảo bởi vì nữ thần công lý chỉ chủ động che đi đôi mắt chứ người không bị mù.

Nhớ lấy!
Alex kết thúc câu nói là lập tức xoay người rời đi, mặc kệ những tiếng chửi bới, gào tên cô của Matteo..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận