Thu gọi đồ xong, vẫn không thấy Hạ Ly định rời đi, Hạ Gia Huy nhìn cô một cái “Tớ không sao”
“Sao lại không sao? Nếu như lần này thực sự bị phát, cậu sẽ bị đuổi học đấy”
“Cái nơi như thế này, sớm đã chán ngấy rồi, đuổi đi cũng không phải là không tốt, thoải mái hơn nhỉ Hạ Gia Huy liếc mắt nhìn quanh phòng học, lộ ra một nụ cười miễn cưỡng.
“Cậu gạt người, ở đây lâu như vậy, chẳng lẽ cậu không thấy chút lưu luyến gì sao? Tớ không tin! Hơn nữa cậu cũng không gian lận, sao lại phải rời đi?”
Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
Nước mắt Hạ Ly rơi xuống, nghe thấy người muốn đi, cô lại có chút khổ sở.
“Không gian lận thì sao chứ, ai sẽ tin?”
Hạ Gia Huy đột nhiên nhìn thẳng vào mắt Hạ Ly, nụ cười khổ trên mặt lại càng đậm hơn.
“Tớ tin”
Bộ dạng chân thành Lâm Hạ Ly đã gột rửa trái tim Hạ Gia Huy một chút, nếu như nói lưu luyến, chắc cũng chỉ có cậu mà thôi.
Nhưng mà, tớ không có tư cách.
“Cảm ơn”
Nói xong, xách ba lô lên vai, đầu cũng không quay lại mà rời khỏi phòng học, nhìn thấy bóng lưng của cậu, Hạ Ly lại lớn tiếng kêu.
“Hạ Gia Huy, tớ tin cậu, cậu không gian lận, tớ sẽ không để cậu tùy tiện rời đi vậy đâu”
Lời nói của Hạ Ly tràn ngập trong tai cậu, mà điều duy nhất cậu có thể làm chính là không quay đầu lại, cũng không thể mềm lòng, im lặng bước mdid, mới là biện pháp tốt nhất của mình.
Bởi vì cậu thực sự quá kém so với cô.
Hạ Ly, xin lỗi Nếu như đã định trước là không thể nào, thì đừng có bắt đầu mọi thứ được không?
“Hạ Ly, em sao thế? Ủ ê vậy?”
Nghe thấy giọng nói của Lâm Hòa Phong, Lâm Hạ Ly khịt mũi, chạy lên, sà vào lòng anh trai.
“Anh!”
Giọng nói đầy tủi thân làm cho người khác thấy yêu thương.
”Yo yo yo, hôm nay Hạ Ly nhà chúng ta bị sao vậy?”
Lâm Chí Linh nhịn không được mà sáp lại, nhìn bộ dạng vô cùng tủi thân của Lâm Hạ Ly, đau lòng không thôi.
“Ồ, anh biết rồ, có phải tên ranh con kia bắt nạt em không? Dám bắt nạt em gái anh, em chờ đấy, anh đi tìm nó tính sổ”
Thấy Lâm Hạ Ly không nói gì, Lâm Chí Linh chỉ chỉ vào tỏng, bộ dạng như sắp tự mình đi đánh nhau.
“Cậu ấy mới không như thế”
Lâm Hạ Ly vội ngăn đường Lâm Chí Linh, sợ anh trai thực sự đi gây chuyện gì.
“Yo yo yo, hỏi em cả ngày em không thèm thả một cái rằm, vừa nhắc đến cậu ta thì em căng thẳng thành như thế hả?”
Chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Hạ Ly, Lâm Chí Linh tràn đầy trêu chọc.
“Anh, anh đừng có đùa nữa.”
Bộ dạng gấp gáp, Lâm Hạ Ly cứ như hoa lên gặp mưa vậy, xem ra vấn đề có chút nghiêm trọng, Lâm Chí Linh nhanh chóng thu lại sự không đứng đắn của cậu.
“Được rồi được rồi, anh không nói em nữa được chưa, vậy thì em có nói cho anh biết, em bị sao không hả? Em thế này là gấp chết anh với Hòa Phong rồi.”
Lâm Chí Linh nhìn qua Hòa Phong để hỏi ý kiến, Hòa Phong cũng phối hợp mà gật đầu.
“Hạ Ly, lúc anh nhận được tin của em, cố ý bảo cha đến muộn một chút, nếu như em không nói, lát nữa cha đến rồi, thì xác định sẽ bắt đầu hỏi tội đấy, đến lúc đó bọn anh không giúp được gì cho em đâu”