“Anh, không nói với anh nữa”
Lâm Hạ Ly đỏ mặt, quay người chạy đi “Xem ra, lần này em gai scuar chúng ta yêu thật rồi”
Lâm Chí Linh thở dài nhìn theo bóng lưng của Lâm Hạ Ly.
“Thăng nhóc kia nhìn không tệ, thôi nói xong, chỉ cần nó đừng làm tổn thương Hạ Ly là được, nếu nó dám làm tổn thương Hạ Ly, anh sẽ không bỏ qua cho nó” Lâm Hòa Phong bẻ ngón tay.
“Nếu được thì kiếm lúc nào thử một phát?”
Lâm Hòa Phong nhìn nhìn vào con mắt của Lâm Chí Linh.
“Ừm”
Lâm Hạ Ly chạy vào phòng học, thở hộc hộc, nhưng vẫn không quên nhìn thoáng qua bàn học của Hạ Gia Huy.
Người đâu? Chưa tới sao?”
Chà, xem ra là mình đến quá sớm rồi.
Thấy mọi người trong lớp đang nhìn mình, Lâm Hạ Ly thở dài một hơi, ra vẻ bình tĩnh ngồi xuống chỗ của mình.
Ánh mắt cô bé thỉnh thoảng lại liếc về phía bàn học của Hạ Gia Huy, thời gian trôi qua từng phút từng giây nhưng bóng dáng của Hạ Gia Huy mãi vẫn chưa xuất hiện.
“Các cậu nhìn xem, thãng Hạ Gia Huy vẫn chưa tới, có phải đã bị trường học đuổi rồi không?
Không biết ai là người khởi đầu, trong phòng học bắt đầu trở nên ầm ï.
“Có lẽ vậy, gian lận trong thi cử, đây là lỗi nặng, tớ thấy lần này chắc chẵn nó bị đuổi rồi”
“Đúng vậy, đúng vậy, đây là trường học quý tộc, loại như nó không thích hợp ở lại đây”
“Các người nói đủ chưa?”
Lâm Hạ Ly không nhịn được đứng dậy, mặt đỏ lên, bộ dáng thở phì phò.
“Hạ Gia Huy không phải người như vậy, nhất định là cậu ấy bị oan”
“Lâm Hạ Ly, cậu còn giúp cậu ta nói chuyện, hôm qua lúc tìm thấy chứng cứ, cậu cũng ở đây!”
Ngô Giang lớn tiếng hét lên “Vậy thì sao, cho dù có tìm thấy ở trong gầm bàn của Hạ Gia Huy nhưng cũng đâu nhất thiết là cậu ấy làm, nhỡ đâu có người bỏ vào từ trước thì sao, nói như vậy thì tất cả mọi người đều có hiềm nghỉ, cậu còn làm loạn như thế”
Lâm Hạ Ly nhíu mày nhìn cậu mang theo một tia tìm tòi, khiến Ngô Giang lập tức bối rối “Làm sao, cậu còn muốn ngậm máu phun người?”
“Tôi không nói gì, cậu khẩn trương như vậy làm cái gì? Đúng sai tự có công lý, tôi chỉ hy vọng chuyện này trước khi biết rõ ràng, các cậu có thể giữ được ý kiến của mình”
Lâm Hạ Ly giống như cười một tiếng, ngồi cuống, Ngô Giang cũng ngoan ngoãn ngồi xuống, không nói gì Kết thúc tiết đầu tiên nhưng Hạ Gia Huy.
vẫn chưa đến lớp, điều này khiến đám người nhận định Hạ Gia Huy bị đuổi học càng thêm la lối ầm ï.
Mà Lâm Hạ Ly cũng có chút mất lòng tin, cha nói sẽ giúp một tay, chắc chẩn cha sẽ không lừa cô bé.
Lâm Hạ Ly ổn định tinh thần chống chọi đến tiết cuối cùng.
“Sau khi tan học, các em đừng vội rời đi, giáo viên chủ nhiệm của các em có chuyện muốn nói”
Giáo viên dạy thay nói xong thì quay người rời đi.
“Có chuyện gì vậy, có phải là để thông báo.
Hạ Gia Huy nghỉ học không?”
“Đúng vậy, lần này Hạ Gia Huy gặp tình tiết ác liệt như vậy, chắc chắn sẽ rời đi”