Mọi người tôi một câu bạn một câu khiến trái tim Lâm Hạ Ly thấp thỏm.
Chỉ một lúc sau, giáo viên chủ nhiệm bước vào.
“Mọi người trật tự”
Cô giáo nhìn thoáng qua cửa “Bạn học Hạ Gia Huy, em về chỗ mình ngồi trước đi”
Hạ Gia Huy, thực sự là Hạ Gia Huy, Lâm Hạ Ly cảm thấy tim mình đã vọt lên tận cổ họng on mắt cô bé nhìn chằm chằm vào cậu bé ở trên bục giảng, con mắt không thể rời đi nổi.
Cậu bé vẫn lạnh lùng như trước đây, trong mắt không có bất kì cảm xúc gì, bình tĩnh tự nhiên trở về chỗ ngồi của mình trước ánh mắt của mọi người.
Thấy chuyện của Hạ Gia Huy đã được giải quyết, trong lòng Lâm Hạ Ly vui mừng như điên, có lẽ tâm trạng tốt xuất phát từ điều này nhỉ?
Lâm Hạ Ly nghĩ người đã giúp đỡ Hạ Gia Huy ngoại trừ cha mình ra thì sẽ không có ai khác, Hạ Gia Huy chỉ là một cậu bé nghèo, trên cơ bản không có bối cảnh gì, giải quyết được chuyện này thực sự rất khó tin. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Cô Vợ Toàn Năng Trong Đầu Chỉ Có Ly Hôn!
3. Thiên Sát Cô Tinh Không Khắc Nổi Tôi
4. Sau Khi Vội Vã Kết Hôn
=====================================
Lâm Hạ Ly quyết định cần phải cảm ơn cha mình thật tốt mới được, cô bé đứng trước cửa phòng Lâm Quân một lúc thật lâu, cuối cùng vẫn đưa tay gõ cửa một cái, gọi một tiếng: “Cha!”
“Vào đi!” Giọng nói của Lâm Quân từ bên trong truyền ra, lúc này Lâm Hạ Ly mới đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Lâm Quân đang ngồi trước máy tính làm cái gì đó, cô bé vươn cổ nhìn một cái, mỉm cười nói: “Cha! Con đang còn đang băn khoăn không viết một hồi phải nói với cha chuyện của Hạ Gia Huy thế nào đó?”
“Hừm? Làm sao? Có chuyện gì?” Lâm Quân giương mắt nhìn, thấy người đến là Lâm Hạ Ly thì đặt công việc trong tay xuống, dùng tay chống đầu của mình, như có điều suy nghĩ nhìn cô bé.
“Cha, cảm ơn chai”
Lâm Hạ Ly cười một tiếng.
“Cảm ơn cha cái gì?”
Lâm Quân giả vờ như không hiểu ý cii, trên mặt lộ ra vẻ khó hiểu.
“Cha, chính là cha đã ra mặt giiar quyết chuyện của Hạ Gia Huy, chẳng lẽ cha quên rồi sao?”
Lâm Hạ Ly hơi nghỉ hoặc một chút, bình thường Lâm Quân làm gì cũng không đánh theo lẽ thường, nhưng mà đối với người thương cô bé nhất, cô bé đói với Lâm Quân không có chút sợ hãi nào.
“Không, cha không giúp nó, chuyện của Hạ Gia Huy có thể được giải quyết là bởi vì do nó cố gắng, là nó nên được”
Lâm Quân lắc đầu nói, nói giống như là không có chút quan hệ gì với anh Mà Lâm Hạ Ly nghe xong giống như là vừa nghe tụng kinh vậy, hoàn toàn không hiểu gì cả, cô bé vội vàng truy hỏi: “Cha, cha có ý gì vậy? Chẳng lẽ chuyện của Hạ Gia Huy không phải do cha giải quyết sao?”
Nếu như không phải là cha cô làm thì là ai? Rốt cuộc là ai đã giúp đỡ Hạ Gia Huy?
Ánh mắt Lâm Quân vô cùng bình tĩnh, rơi vào trên người Lâm Hạ Ly, nhìn cô bé đây hứng thú, nói từng chữ một: “Hạ Ly, sẽ có rất nhiều người đi qua cuộc đời con, có người chỉ là khách qua đường, có người thì ở lại, tất cả mọi người chúng ta đều không biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, ai là người duy nhất, điều mà cha muốn nói với con là, gặp được người tốt thì phải biết quý trọng, Hạ Gia Huy là một cậu bé không tệ, nó thành thật, có trách nhiệm, chắc chắn nó sẽ có một tương lai sáng lạn!
Lâm Hạ Ly nghe xong thì càng không hiểu ra sao, cha nói như vậy rốt cuộc là có ý gì?
Cho nên nói, rốt cuộc chuyện này là ai làm?
Có phải là cha giúp Hạ Gia Huy vượt qua khó khăn, nhìn Lâm Quân đang giảng dạy chính trị cho cô bé, Lâm Hạ Ly cảm thấy rất là bất đắc dĩ, vốn dĩ cô bé chỉ muốn hỏi xem có phải ba làm hay không thôi, đến cuối cùng vẫn không hỏi được gì cả.
Ngược lại thì lại nghe Lâm Quân khen Hạ Gia Huy một trận, trong lòng Lâm Hạ Ly có trăm mối ngổn ngang không thể giải thích được, cuối cùng cảm thấy rãng mình cần phải hỏi Hạ Gia Huy.
Lâm Quân giật giật khóe miệng, cười nhìn Lâm Hạ Ly đang không hiểu gì, đứng dậy đi ra khỏi phòng làm việc.