Thành ý sao? Hạ Gia Huy khẽ cau mày, cũng không biết rốt cuộc thành ý mà Lâm Hạ Ly nói là cái thành ý gì?
Một cô bé trong sáng đứng ở cổng trường đang ngẩng đầu nhìn cậu bé trước mặt.
Gương mặt Hạ Gia Huy có chút bối rối, cậu bé gãi đầu nhìn Lâm Hạ Ly, bóng hai người dần dần thon dài dưới ánh mặt trời quả là một bức họa rất hài hòa, đẹp đến nao lòng.
Hạ Gia Huy ngượng ngùng hỏi người trước mặt: “Cậu cần thành ý như thế nào? Tớ sẽ cố gắng để thực hiện”
Lâm Hạ Ly chỉ tùy tiện nói vậy thôi mà không ngờ Hạ Gia Huy lại tưởng thật, dáng vẻ nghiêm túc của cậu bé thật sự rất đẹp trai.
€ó điều cơ hội như thế này thì không thể bỏ qua được, Lâm Hạ Ly liền giả vờ nghiêm túc và gật đầu.
“Nếu như cậu đã hỏi tớ cần thành ý như thế nào thì cũng rất đơn giản thôi, chỉ cần cậu đồng ý với tớ một điều kiện là được!”
Lâm Hạ Ly cười đầy gian xảo rồi nhanh chóng đưa một ngón tay ra trước mặt cậu bé và lắc lư.
“Điều kiện sao? Cậu muốn tớ đồng ý điều kiện gì?” Lúc này Hạ Gia Huy mới nhận ra răng bản thân dường như đã rơi vào trong tay của Lâm Hạ Ly nhưng trong lòng của Hạ Gia Huy vẫn có vài phần là cam tâm tình nguyện, chỉ có điều là không biết rốt cuộc Lâm Hạ Ly muốn bản thân cậu bé đồng ý điều kiện gì?
Trước đó Lâm Hạ Ly không nghĩ rằng Hạ Gia Huy lại đồng ý với cô bé một cách đơn giản dễ dàng như thế, suy nghĩ cả nửa ngày trời cô bé cũng không nghĩ ra rốt cuộc nên để cho Hạ Gia Huy đáp ứng điều kiện gì.
Sau đó cô bé đành dứt khoát nói một câu có vẻ thần thần bí bí ái này tớ vẫn chưa nghĩ xong, có điều cậu cứ đồng ý trước với tớ, khi nào nghĩ ra tớ sẽ nói cho cậu biết!”
Hạ Gia Huy sửng sốt, khóe miệng cậu bé cong lên rồi suy nghĩ một chút và nói: “Tớ có thể đồng ý với cậu, có điều cậu không được đi ngược lại với nguyên tắc! Không được vượt quá giới hạn của Cậu bé là ngư: im việc gì cũng có bài bản cho nên không thể hồ đồ mà đồng ý với Lâm Hạ Ly những chuyện đi ngược lại với nguyên tắc của bản thân được.
Khi nhìn thấy Hạ Gia Huy đồng ý, Lâm Hạ Ly liền nhanh chóng gật đầu “Ừm, yên tâm đi! Sẽ không đâu, có điều cậu nói miệng như vậy thì làm sao mà được, cậu hãy thề đi! Nuốt lời thì sẽ làm chói”
Làm gì có chuyện Lâm Hạ Ly dễ dàng bỏ qua cho cậu bé được? Lỡ một ngày nào đó tên nhóc này lật lọng thì phải làm sao, như thế thì chẳng phải bản thân đã tốn công vô ích rồi sao?
“Được thôi! Tôi xin thề! Hạ Gia Huy tôi hôm nay đã đồng ý với Lâm Hạ Ly một điều kiện, tôi không được nuốt lời, nếu sau này nuốt lời thì tôi sẽ là con chó! Được chưa?”
Cậu bé có chút bất lực, những thứ này không phải nên cho trẻ con chơi sao? Thật không ngờ cô bé cũng thích.
“Được, cậu nói rồi đấy nhé, có điều chuyện này chỉ có hai chúng ta biết thôi đấy!”
Bộ dạng của Lâm Hạ Ly vô cùng đắc ý.
“Ừm, không vấn đề gì cả” Hạ Gia Huy đồng ý, trên mặt cậu bé xuất hiện một nụ cười rồi đưa tay lên võ nhẹ vào đầu cô bé, tại sao.
Lâm Hạ Ly lại có nhiều câu hỏi như vậy chứ.
Còn Lâm Hạ Ly bị hành động đột ngột của cậu bé làm cho sững sờ: “Hạ Gia Huy, hôm nay thầy giáo không nói gì với cậu sao?”
Hạ Gia Huy mím môi, nụ cười trên gương mặt cậu bé cũng biến mất, bộ dạng có phần khó xử và ánh mắt cũng nhìn đi chỗ khác, thật sự rất khó để cậu bé có thể trả lời câu hỏi của Lâm Hạ Ly.
Tất nhiên là cậu bé sẽ không nói dối và cũng đã có những dự định cho bản thân, nhưng bất luận như thế nào thì cũng coi như là đã nhận sự giúp đỡ của cô bé.
Nghĩ đi nghĩ lại liền thờ ơ lắc đầu một cái và cũng không trả lời bất cứ điều gì.