Tiếng xì xầm xì xầm nói chuyện, khi Lâm Hạ Ly đi về phía Lâm Quân thì tiếng nói càng gần càng to, Lâm Hạ Ly lúc này mới ý thức.
được cha mình lái một chiếc xe sang trọng, khí thế này cũng quá cao rồi nha.
Nhưng đã là như vậy rồi, cô bé cũng lười để ý luôn.
Thản nhiên nhào vào lòng Lâm Quân.
“Cha ơi”
Lâm Quân cưng chiều xoa xoa mái tóc của Hạ Ly.
Lâm Hạ Ly cũng kéo cánh tay anh cong mắt nhìn anh.
Một người già đầu như Lâm Quân bị Lâm Hạ Ly nhìn đến trong lòng xao xuyến, không thể không rụt cổ lại.
“Tổ tông nhỏ à, con lại có chủ ý xấu gì đây?”
“Ai da, không có, con chỉ là có một vấn đề nho nhỏ muốn hỏi cha!”
Lâm Hạ Ly dùng tay so sánh một chút, bộ dáng tỉnh quái nghịch ngợm.
“Vấn đề nho nhỏ, nhỏ đến mức nào đây?”
Lâm Quân nhíu mày, con gái của mình đương nhiên là mình hiểu rõ nhất.
“Con chắc là đã đói rồi đúng không! Con muốn ăn gì? cha dắt con đi ăn nhé. “
Lâm Quân cố ý đổi đề tài làm điệu dáng như không quan tâm.
“Ai da, cha, con không đói.”
Lâm Hạ Ly bĩu môi, đôi mắt sáng ngời vẫn nhìn chăm chằm người đàn ông trước mặt.
“Vậy có phải là con khát rồi, đúng rồi, nhất định là đã khát rồi, đi đi đi về nhà thôi, hôm nay mẹ con hầm canh gà đó”
“Ai da, cha à!”
Lâm Hạ Ly kéo cánh tay Lâm Quân, lại làm nũng, lại là người xung quanh hóng hớt xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, ngay cả Lâm Hòa Phong và Lâm Chí Linh cũng ngượng ngùng, quay mặt đi giả bộ không quen biết hai người bọn họ.
“Haizz, haizz, được rồi, được rồi Hạ Ly, đã nhiều người nhìn rồi đây này “
Lâm Quân là một người coi trọng mặt mũi lại vừa thương con gái, lập tức liền không chịu nổi Ánh mắt liếc nhìn người qua đường, nắm lấy bàn tay của Lâm Hạ Ly.
“Vậy rốt cuộc con có nói hay không nè?”
“Nói, không phải là chuyện của Hạ Gia Huy sao? Cha biết chắc răng con sẽ bận tâm đến. “
“Làm sao cha lại biết, con còn chưa hỏi nữa mà!”
Tay Lâm Hạ Ly năm lấy cánh tay Lâm Quân buông lỏng “Làm sao cha có thể không biết chứ, cũng không nghĩ thử xem con là con của ai chứ?
Con đang suy nghĩ cái gì, cha đều biết tất tần tật đó nha. “
“Được rồi, con đã biết rồi, cha là tốt nhất rồi, cho nên cha người cứ nói cho con biết, rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra?”
“Vì sao cha nói là cậu ấy sẽ tự mình quyết, vì sao hôm nay thái độ của cậu ấy đối với con tốt hơn rất nhiều, vì sao cậu ấy cái gì cũng không chịu nói cho con biết?”
“Được được được rồi, con có mười vạn câu hỏi vì sao hay sao? Hỏi đến mức cha không nhớ gì luôn rồi”