Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn FULL

“Hạ Gia Huy”

Nghe thấy Lam Ngọc Điền gọi mình, nhưng không còn thêm nói gì nữa, Hạ Gia Huy dừng lại, sau đó lại bước ra cửa.

“Hạ Gia Huy, chờ một chút, kỳ thực tớ có chuyện muốn nói với cậu. Thật ra tớ và cậu giống nhau”

Lần này, Lam Ngọc Điền như thu hết dũng khí để hét lên, thật ra cô ta cũng không biết tại sao điều này lại xảy ra.

Lần này Hạ Gia Huy dừng lại, quay đầu nhìn cô ta, ánh mắt lạnh lùng, có chút lãnh đạm.

“Thật ra từ nhỏ tôi cũng sống trong một gia đình bình thường, tôi cũng giống anh, cuộc sống đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn. Nhưng mà thời gian nghèo khó đó cũng rất hạnh phúc, cho đến năm ngoái, ba mẹ tôi đột nhiên ly hôn.”

Nhớ tới những chuyện kia, trong giọng nói của Lam Ngọc Điền có hơi nghẹn ngào. Hạ Gia Huy ngước mắt nhìn cô, anh nhớ tới mình, từ nhỏ mồ côi ba, cuộc sống ở với mẹ, tình cảm đơn phương kia anh hiểu rõ rành rành.

“Mẹ tôi chê ba tôi nghèo, nên gả cho ba hiện tại của tôi. Không, ông ta không phải ba tôi.

Lam Ngọc Điền lắc đầu, nước mắt rơi xuống. Dường như tâm sự chôn giấu ở trong lòng quá lâu, khi nói ra sự thoải mái đó lại khiến lòng người ta cảm thấy chua xót “Người bên cạnh tôi đều cảm thấy mẹ tôi trèo cao, cũng nghĩ là tôi giống mẹ tôi. Mặc dù những người kia ngoài mặt không nói gì, nhưng thật ra trong đáy lòng vẫn rất xem thường chúng tôi.”

“Cho nên, tôi rất cổ gắng, vẫn muốn dùng cách của mình để chứng minh bản thân, cho nên tôi đến Gia Nhĩ Tư”

Câu nói này giống như đâm trúng tâm sự trong lòng Hạ Gia Huy, mặc dù anh vẫn không muốn thừa nhận, nhưng mà anh biết không giờ phút nào anh không chứng minh bản thân, chứng minh mình không giống như những người kia nghĩ.

“Chuyện đó…”

Đã cảm động lây, đương nhiên anh có thể cảm nhận được sự đau đớn của Lam Ngọc.

Điền, anh muốn mở miệng an ủi nhưng lại không biết nói gì.

“Sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ tìm tôi”

Suy nghĩ một chút, anh ngẩng đầu mà nói.

Lam Ngọc Điền ngẩng đầu, nước mắt tràn ra nhìn người trước mắt, trong lòng ấm áp.

Thật ra chính cô cũng không biết vì sao muốn nói cho anh biết những chuyện này, chỉ trong khoảnh khắc nhìn thấy Hạ Gia Huy ở văn phòng, đôi mắt trong suốt đó khiến cô chấn động. Sau khi biết chuyện của anh, cô càng kháo khao chia sẽ những nỗi đau đớn từ đáy lòng với anh.

Cho anh biết xưa nay anh không cô độc.

Giống như vào lúc này, anh chỉ nói một câu như thế đã khiến lòng cô ấm áp, cảm thấy thỏa mãn.

“Ừm”

Cô khẽ gật đầu, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu lau nước mắt.

“Nghỉ ngơi sớm đi”

Nói xong, Hạ Gia Huy chuẩn bị quay người rời đi.

“Một hồi cùng đi ra ngoài với tôi một chút đi! Lần đầu tiên tới thành phố Hải Phòng.”

Lam Ngọc Điền nói như thế, Hạ Gia Huy suy nghĩ một chút chỉ vào mắt.

“Nhưng mà cô…”

“À, tôi không sao, đợi chút nữa sẽ ổn thôi.”

Lam Ngọc Điền dùng tay dụi mắt lần nữa, trên mặt lập tức nở nụ cười.

“Vậy, vậy thì được”

Lúc đầu cũng chuẩn bị ra ngoài dạo chơi, vậy thì đi cùng thôi. Hạ Gia Huy nghĩ như thế.

“Tôi trở về phòng trước, cô xong thì gọi tôi”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui