Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn FULL

Hạ Gia Huy cau mày, liếc mắt mà nhìn Lam Ngọc Điền một cái.

“Xin lỗi, tôi không nhìn thấy cậu đang gọi điện thoại!

Lam Ngọc Điền đầy vẻ vô tội mà xin lỗi, Hạ Gia Huy cũng không hề nói gì, giống như cô ta không hề làm sai chuyện gì vậy.

“Hình như cậu rất bận, tớ cúp trước đây”

Lâm Hạ Ly ngay lập tức cảm thấy hơi lạc lõng, cứ như vậy mà nói xong rồi cúp máy.

Bây giờ bọn họ vẫn đang ở cùng nhau, còn muốn đi xem phim với nhau ư?

Suy nghĩ của con trai vẫn không hề tinh tế như con gái được, Hạ Gia Huy không hề cảm nhận được Lâm Hạ Ly đang ghen.

“Sao vậy, cúp rồi à? Là Hạ Ly sao?”

Lam Ngọc Điền đã biết mà còn cố ý hỏi “m”

Hạ Gia Huy gật đầu, khi nấy chưa nói được mấy câu với Lâm Hạ Ly liền kết thúc rồi, khó tránh khỏi việc cảm thấy không vui.

“Xin lỗi nhé, hình như tôi đã làm phiền hai người rễ Cũng không phải là quá lời khi miêu tả Lam Ngọc Điền có dáng vẻ dịu dàng và duyên dáng, lại cộng thêm lời xin lỗi chân thành mà dường như ai cũng không nố trách cứ, lại cộng thêm hoàn cảnh gia đình mà cô ta đã nói vào lần trước.

Hạ Gia Huy luôn cảm thấy có thế tìm thấy cái bóng của chính mình ở trên người cô ta, vì vậy cậu cũng dành một chút sự bao dung đặc biệt cho cô.

“Không sao”

Hạ Gia Huy lắc đầu “Nghe nói gần đây có một bộ phim hay đã được công chiếu, có muốn cùng đi xem không, thả lỏng tâm trạng một chút”

“Tôi không đi, cậu đi đi” Hạ Gia Huy lắc đầu và từ chối cô ta.

Những ngày sau đó, Lâm Hạ Ly và Hạ Gia Huy ăn ý mà giảm bớt liên lạc trong cuộc sống như thể đã thương lượng trước rồi Hạ Gia Huy bận rộn với cuộc thi, ngày nào cũng chiến đấu với các đề toán học khó nhẫn, thời gian của cậu càng ngày càng ít, huống chỉ là liên lạc với Lâm Hạ Ly.

Hơn nữa mỗi lần gọi điện cho Lâm Hạ Ly, Lâm Hạ Ly luôn nói chuyện một cách kỳ lạ, mau chóng kết thúc đề tài trò chuyện.

Hàng ngày Lâm Hạ Ly vẫn đến trường rồi về thẳng nhà như bình thường, vẫn thích ngủ nướng, nhưng cho đến giờ nỗi nhớ dành cho Hạ Gia Huy chưa bao giờ giảm đi một chút nào.

Nhưng mỗi khi nhấc điện thoại muốn gửi tin nhắn cho cậu, giọng nói của Lam Ngọc Điền trong điện thoại ngày hôm đó lại hiện lên trong đầu cô.

Lúc này bọn họ có thể cùng nhau xem một bộ phim hoặc cùng nhau đi dạo.

Nghĩ như vậy, trong lòng cô vừa chua vừa chát, liền khống chế được xúc động liên lạc với Hạ Gia Huy của mình lại Thấy hai người càng ngày càng ít liên lạc, Lam Ngọc Điền cũng phát hiện ra manh mối.

Thay đổi phương pháp hẹn Hạ Gia Huy, nhưng hầu hết đều bị Hạ Gia Huy ôn hòa từ chối.

“Cuộc thi ngày càng khó khăn hơn, tôi hy vọng mình có thể dành nhiều thời gian hơn cho việc học của mình”.

“Muộn lắm rồi, hay là thôi đi”

“Hôm nay mệt lắm rồi, có thời gian rồi nói sau!

Nghe những lý do từ chối này, Lam Ngọc Điền nhíu chặt mày, nhưng ngay lập tức lại biến mất.

“Đây là cà phê tôi mang cho cậu. Tôi vừa mua một tặng một ở quán trà sữa nên mang cho cậu một cốc”

Cô bé giả vờ bâng quơ đặt tách cappuccino trước mặt cậu, trong lòng đầy mong đợi và lời nói dối nho nhỏ kia, vì sợ bị từ chối lần nữa.

“Cám ơn”

Hạ Gia Huy liếc nhìn ly trà sữa, nhàn nhạt đáp lại, nhưng trong lòng vẫn luôn nhớ tới Lâm Hạ Ly, không biết vì sao gần đây cô lại thờ ơ với mình như vậy.

Trong lòng Lam Ngọc Điền nhảy nhót một hồi.

Ở trong mắt cô bé không từ chối nghĩa là bắt đầu chấp nhận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui