Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn FULL

Gió đêm hiu hiu, thổi bay mái tóc của Lam Ngọc Điền, cô bé giống như cảm nhận được hương vị của tự do.

Giang hai tay đón gió, chậm rãi đi mấy bước.

“A!” Cô bé hét lên một tiếng, như để trút bầu tâm sự của bản thân.

Sau đó xoay người, mái tóc bị gió thổi tung bay lên trên mặt, nhìn Hạ Gia Huy cười to.

Sau đó dựa vào hàng rào bên cạnh.

“Cuối cùng tôi cũng được tự do rồi”

Hét lên để giải tỏa áp lực, không thể không nói lúc này Lam Ngọc Điền mới chính là Lam Ngọc Điền chân thật nhất.

“Muốn thử không?”

Cô bé quay đầu lại nhìn thấy Hạ Gia Huy, hỏi.

Hạ Gia Huy nhìn thoáng qua xung quanh, có hơi ngại ngùng.

“Thôi”

“Cậu vừa mới nói cậu được tự do rồi, có nghĩa là gì?”

Hạ Gia Huy hỏi, cậu không có loại thích giữa nam và nữ với Lam Ngọc Điền, nhưng cậu có một loại thân thiết không thể giải thích, chính xác mà nói, giống như một bản thân khác.

Nhìn thấy cô bé dường như cậu nhìn thấy chính mình.

Cho nên cậu không từ chối nói chuyện với cô bé.

“Cậu quên rồi sao? Sau khi vượt qua cuộc thi toán, chúng ta sẽ được đề cử vào đại học.

Nếu chúng ta thắng cuộc thi này, càng như hổ mọc thêm cánh. Hạ Gia Huy, tương lai của chúng ta vô cùng rộng mở đấy, cậu có biết không?”

Lam Ngọc Điền lại cười, nhưng Hạ Gia Huy cảm thấy trong lòng như bị thứ gì đó chạm vào, không thể vui lên được.

“Được đề cử vào đại học, là tớ có thể rời xa gia đình hiện tại, đi đến một thành phố xa lạ để bắt đầu lại từ đầu, xây dựng cuộc sống mới của tớ. Tất cả những vất vả, những ánh mắt khác thường và lời bàn tán kia sẽ không còn nữa”

Những lời này Lam Ngọc Điền gần như hét lên với con sông lớn, dường như đã bị đè nén quá lâu, sau khi hét lên, ý cười trong đôi mắt của cô bé càng thêm ẩm ướt.

“Ừm”

Hạ Gia Huy xuất lấy ra một tờ khăn giấy đưa cho cô.

“Cám ơn”

“Sao cậu không nói gì cả? Chẳng lẽ cậu không muốn rời khỏi sao?”

Lam Ngọc Điền bước ra khỏi thế giới của riêng mình, ánh mắt trong veo như nước nhìn chằm chẳm Hạ Gia Huy.

“Hạ Gia Huy, chúng ta cùng nhau rời khỏi nơi này, cùng nhau lên đại học đi.”

Lần đầu tiên cô bé nói chuyện với Hạ Gia Huy một cách trịnh trọng như vậy, không có lo lằng bị từ chối như vô số lần trước đó, ngược lại vô cùng bình tĩnh.

Hạ Gia Huy ngừng lại một lúc, dường như lúc đó cậu nhìn thấy trong mắt Lam Ngọc Điền có một cảm xúc khác.

Chỉ là trong đầu cậu lại xuất hiện hình bóng của một người khác.

Người con gái sẽ lao ra giảng đạo lý khi mình bị bắt nạt, người con gái âm thầm ủng hộ anh, người con gái đi mua đồ ăn sáng cho mình, người con gái bảo mình làm chân sai vặt cho cô.

“Xin..”

Lời còn chưa nói hết, Lam Ngọc Điền đã giơ tay lên ý bảo cậu dừng lại “Kỳ thật khi cậu do dự tớ đã biết đáp án cậu muốn nói.”

Lam Ngọc Điền cười khổ, mười lăm ngày nói dài không dài, nói ngắn không, nhưng cũng đủ cho cô hiểu được nội tâm của một người.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui