Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn FULL

Nụ cười bên sông lúc ấy là để lại khoảnh khắc xinh đẹp nhất của mình.

Bây giờ mình vô cùng nhếch nhác, nhưng cũng là lúc chân thật nhất.

Cô bé đã cố gắng rất nhiều, có thất vọng, có thẳng thắn thú nhận, nhưng cuối cùng lại mất đi.

“Ồ, hôm nay Hạ Ly dậy sớm thế, có thời gian ăn sáng”

Lâm Hòa Phong đi xuống lầu, nhìn Lâm Hạ Ly đang ăn sáng trong phòng thì hơi ngạc nhiên.

“Ồ, ngạc nhiên cái gì, không tới ăn cơm sẽ đến muộn đấy”

“Muộn?”

Lâm Hòa Phong nhìn đồng hồ đeo tay trên cổ tay, vẻ mặt khó tin.

“Đây không phải còn lại bốn mươi phút sao?”

“Hạ Ly, có phải bị ốm không? Em bị điên à?”

Lâm Hòa Phong đi lên và chạm vào trán của Hạ Ly, bị Lâm Hạ Ly đấy ra.

“Ồ, anh, anh nghĩ gì?”

“Vậy thì bị cái gì kích thích à?”

“Không, không, không có gì cả”

Lâm Hạ Ly thở dài uống hết nửa cốc sữa, vô cùng hăng hái “Nhanh lênkẻo đến muộn”“

Một miếng bánh mì được nhét vào miệng Lâm Hòa Phong, và cô bé đã đứng dậy đóng cặp đi học.

Mang theo trái tim tưởng chừng như không thèm để ý, nhưng thực ra lại tràn đây mong đợi, vừa bước xuống xe đã lao vào lớp.

Nhìn chằm chăm vào vị trí của ai đó, được rồi, không có ai cả?

Không phải cậu ấy nói hôm nay cậu ấy sẽ quay lại sao?

Lâm Hạ Ly cảm thấy mất mát.

Ngồi trên ghế, nhét cặp sách vào ngăn, lòng bàn tay truyền đến hơi nóng, “Bánh bao?”

Cô bé cúi đầu, nhìn thấy đồ trong túi, có chút kỳ quái.

Là cậu bé mua sao? Cậu bé đã trở lại?

“Chào, sớm nhỉ!”

Một giọng nói quen thuộc truyền vào tai cô bé, cô bé chậm lại hai giây, giả vờ không quan tâm, ngẩng đầu nhìn Hạ Gia Huy.

Bộ quần áo giản dị sạch sẽ, đầu tóc gọn gàng, cảm giác quen thuộc khiến trong lòng cô bé hơi gợn sóng.

Nhưng khi nghĩ đến Lam Ngọc Điền, trong mắt cô bé lộ ra một tia lạnh lùng “Ừ, sớm”

“Ăn bánh bao khi còn nóng.”

Sau đó không có câu hỏi nào, Hạ Gia Huy quay trở lại chỗ ngồi của mình, như thể không nhận thức được cảm xúc thất thường của Lâm Hạ Ly.

Lâm Hạ Ly nhìn Lam Ngọc Điền là người cuối cùng đi vào, sau đó lại nhìn về Hạ Gia Huy, đập vào mắt là Hạ Gia Huy đang nhìn Lam Ngọc Điền.

Cô bé cảm thấy chua xót.

Hạ Gia Huy không cho là đúng, cho răng Lâm Hạ Ly đang đặc biệt quan sát mình, nên quay đầu lại, cười dịu dàng như ngày thường thường.

“nừ hừ”

Lâm Hạ Ly hừ lạnh một tiếng, quay người không nói nữa.

Một lúc sau, một tờ giấy rơi trên bàn.

“Có chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy?”

Vò vò vò nát, không có hồi âm.

Một lúc sau, thấy phía sau không có động tĩnh gì, lấy ra một tờ giấy và viết thêm hai chữ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui