Vợ Yêu Nóng Bỏng Đừng Hòng Trốn FULL

Lại một ngày nữa trôi qua, Lâm Hạ Ly từ sớm đã thúc giục các anh trai của mình ăn sáng nhanh lên một chút, luôn miệng nói là mình bị muộn rồi, Lâm Hòa Phong và Lâm Chí Linh thấy rất bất đắc dĩ, kể từ sau khi em gái nhỏ của mình coi trọng cái thăng nhóc nghèo kia, lập tức càng ngày càng tích cực đi học, nếu như là trước kia, cho dù cả hai người bọn họ có hợp sức vừa dỗ vừa lừa gạt vừa mang cám dỗ ra dụ Lâm Hạ Ly tới trường học, thì cũng cực kì ít khi Lâm Hạ Ly chủ động yêu cầu đưa cô bé đi học.

“Hạ Ly, trong khoảng thời gian này em rất là không bình thường đó nhé, không phải là em ghét nhất đến trường học hay sao?” Sáng sớm Lâm Hòa Phong đã bị cô em gái này kéo dậy đánh răng rửa mặt ăn sáng, lại vẫn còn bị ghét là quá chậm, Lâm Hòa Phong cảm thấy thật sự là vô cùng oan ức.

“Đúng vậy đó, bây giờ cũng quá sớm đi, giờ có đến trường học thì cũng không có ai đâu!”

Anh hai Lâm Chí Linh bày ra vẻ mặt đau khổ, nhìn cô em gái trong khoảng thời gian này vẫn luôn vô cùng hưng phấn, cậu thật sự cô bé gây sức ép không nhẹ, đã bao nhiêu ngày cậu không được ngủ ngon rồi cơ chút “Sớm ở đâu chứ, nhìn tốc độ ăn cơm của các anh mà xem, có phải là hai người cố ý hay không hả? Không thấy là em bị muộn rồi hay sao?”

Lâm Hạ Ly có chút nóng nảy, hai người anh trai này tại sao lại không co sức lực như vậy, cô bé vẫn còn chờ muốn cùng Hạ Gia Huy ăn sáng nữa đây!

“..” Hai người vô cùng im lặng, vậy còn có thể làm sao nữa, ai bảo bọn họ đều là kẻ điên cưồng cưng chiều em gái cơ chứ, không còn cách nào hơn là nghe theo sự điều khiển của em gái nhỏ.

Lâm Hạ Ly dậy từ sớm rửa mặt chỉnh đốn trang phục mặc thật đẹp ngồi ở trên ghế sopha có chút lo lắng, nhìn hai anh trai làm việc quá chậm chạp, vẻ mặt đầy hắc tuyến: “Làm sao mà còn chưa nữa?”

“Được được được, lập tức xong bây giờ đây” Mät thấy em gái nhỏ sắp nổi bão, hai anh trai cũng không dám chậm trễ nữa, nếu như tổ tông nhỏ này mà tức giận thì bọn họ cũng sẽ không có quả ngon mà ăn.

Ngay sau đó bọn họ lập tức bước lên còn đường đưa em gái đi học.

Sau khi an toàn đi đến cổng trường, Lâm Hạ Ly lòng tràn đầy vui vẻ bước xuống xe, lại không nhìn thấy Hạ Gia Huy đã mua xong bữa sáng đang yên tĩnh ngồi đợi cô bé ở trước bàn ăn như trong tưởng tượng, Lâm Hạ Ly không khỏi có chút thất vọng, nhưng mà không sao, nói không chừng là hôm nay Hạ Gia Huy thức dậy trễ, còn có thế là bị kẹt xe.

Lâm Hạ Ly cứ như vậy ngồi đợi ở trước cửa hàng bán đồ ăn sáng đợi Hạ Gia Huy đến, cô bé gọi một ít đồ ăn sáng, quy củ ngồi ở trên cái ghế ngồi, trông giống như là một con búp bê yên tĩnh ngồi, không vội không nóng nảy, quả nhiên khí chất của thiên kim nhà giàu chính là vô cùng tốt, mọi người đi ngang qua nhìn thấy đều nghĩ như vậy.

Sau khi đợi khoảng hai mươi phút, trước cổng trường học liên tục có mấy chiếc limousine cao cấp đưa đón học sinh, cũng có một vài người ngồi xe buýt hoặc là đạp xe đạp tới, những mà trong những người này không có bóng dáng của Hạ Gia Huy.

Lâm Hạ Ly không khỏi nhíu mày, hóa ra cảm giác chờ đợi người khác lại khó chịu như vậy, sau này mình nhật định sẽ không để Hạ Gia Huy phải đợi mình, làm vậy thì cậu ấy sẽ rất khó chịu.

Cô bé lại ngẩng đầu lên nhìn quanh phía ngoài, trong đám người nhốn nháo không có bóng dáng mà cô bé quen thuộc, Lâm Hạ Ly cảm thấy có cái gì đó không đúng, cũng sắp đến giờ vào lớp rồi, làm sao mà Hạ Gia Huy còn chưa tới, bình thường cậu ấy đều là học sinh giỏi không bao giờ đi muộn mà.

Mười phút sau, tiếng chuông vào lớp vang lên, cổng trường học cũng đã không còn người nào, Lâm Hạ Ly cảm thấy trong ngực hơi đau, cô bé mơ hồ có loại dự cảm xấu.

Cô bé cảm thấy chờ đợi như vậy không phải là cách, quyết định phải về lớp nhìn một chút xem có phải là Hạ Gia Huy đã xin nghỉ rồi hay không.

Trở lại trong lớp, các bạn học đều đang ở trong lớp tự học, Lâm Hạ Ly nhìn thấy chỗ ngồi của Hạ Gia Huy vẫn trống không không có ai như cũ, bất an trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, cô bé chạy đi hỏi lớp trưởng: “Lớp trưởng, xin hỏi hôm nay bạn học Hạ Gia Huy xin nghỉ hay sao?”

“Hạ Gia Huy? Không có mà, cậu ấy còn chưa đến sao?” Lớp trưởng là một bạn nữ rất yên tĩnh, hôm nay cô cũng không có nhận được bất kỳ thông tin xin nghỉ của bạn học nào cả.

“Không có” Giọng nói của Lâm Hạ Ly có chút nóng nảy, cô muốn đi hỏi chủ nhiệm lớp một chút xem.

“Thưa thầy, cho em hỏi là hôm nay bạn Hạ Gia Huy xin nghỉ hay sao ạ?” Mới vừa vào phòng làm việc, cô bé lập tức mở miệng hỏi thăm, giọng nói cố gắng đứng mực, ngay cả bước chân cũng không có tao nhã như thường ngày.

“Không có, hôm nay không có bạn học nào xin nghỉ với thầy cả” Chủ nhiệm lớp cũng có chút nghỉ ngờ vì sao bạn học Hạ Gia Huy chưa bao giờ đi muộn hay cúp học hôm nay lại chưa có đến Lâm Hạ Ly nhớ tới việc gọi điện thoại cho Hạ Gia Huy, số điện thoại di động sau khi được bấm vang lên một giọng nữ công thức hóa: “Xin chào, số máy quý khách vừa gọi hiện không có người nào nhận. Sorry…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui