Chương 203: Một món quà lớn
“Chỉ vì mình tranh-cãi với Lê Nhật Linh mấy câu mà muốn tát mình?
rốt cuộc người đàn ông này cưng chiều Lê Nhật Linh đến mức nào chứ!”
Lục Tố ôm mặt, mãi một lúc lâu sau cũng chẳng nhúc nhích.
Tự tát mình trước mặt tất cả mọi người thì chẳng.
khác nào vứt hết tôn nghiêm của cô ta xuống đất, cô ta không muốn làm như vậy.
Nhưng anh chẳng thèm cho cô ta một chút mặt mũi nào: “Nếu cô không tự ra tay được thì để tôi gọi bảo vệ tới.
”
“Không! Tôi tát, tôi tát!” Bảo vệ toàn là đàn ông, lực tay mạnh hơn mình nhiều.
Lục Tố chỉ có thể lựa chọn tự tát mình, giơ tay lên tự tát mình vài cái.
Mặc dù cô ta tát không mạnh, không đến nỗi quá đau, nhưng cô ta càng cảm thấy bị sỉ nhục.
Sau này cho dù là ai thì sẽ có thêm lý do để cười nhạo mình, thậm chí kể cả lúc ba mẹ đi giao thiệp với người khác cũng sẽ bị đem ra làm trò cười vì mình.
Cuối cùng cô ta cũng đã hiểu ra, vốn dĩ bọn họ không thể đắc tội vối Lệ Nhật Linh, bởi vì Lâm Quân yêu cô bảo vệ cô, cô chính là báu vật, không ai được phép đụng vào, nếu không sẽ phải chịu kết cục thê thảm giống như Lưu Ly.
Tuy trông nhà: họ Lưu,dường-như chẳng thay đổi gì nhưng trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ, cổ phiếu trượt dốc không phanh, Lưu Ly cũng bị đưa ra nước ngoài, hai ông bà lão nhà họ Lưu không có con cái chăm sóc cung phụng, nhìn qua thì trông nhà họ Lưu như chẳng có biến động gì, nhưng thật ra cũng chẳng tốt đẹp gì.
Lục Tố bị cái tát làm cho thức tỉnh, tát năm cái liên tiếp mới dừng lại và còn thức thời xin lỗi với Lê Nhật Linh: “Xin lỗi, cô Lê, lúc nấy là do tôi thất lễ.
”
Lê Nhật Linh không thể nói câu không sao với người đã gây hấn sỉ nhục mình, nhưng mà trông Lục.
Tố cũng thảm hại lắm rồi.
Lớp trang điểm bị trôi, mặt cũng bị sưng lên, trông giống như một con quỷ.
Cô hơi không nỡ, khế gật đầu đáp lại cô ta.
Lục Tố chạy đi như được ban ơn.
Chỉ còn lại mấy người vây xem đang âm thẩm kinh hãi.
May mà bọn họ đều nói chúc mừng, xem ra, trong lòng Lâm Quân, Lê Nhật Linh không phải là không quan trọng như tin đồn suốt mấy năm qua.
Nếu không quan trọng thật thì sao lúc giải quyết sự cố bức ảnh, sự cố video đó với cô lại hoàn toàn tin tưởng €ô mà không hề nghi ngờ?
Thậm chí bây giờ người khác cũng chẳng thể nói cô có lỗi.
Lâm Quân thấy kế giết gà dọa khỉ của mình rất có tác dụng thì không muốn ở lại nữa, đúng lúc Hạ Huy Thành và Hạ Lan Châu đứng cách đó không xa.
Anh kéo Lê Nhật Linh đi lên sân khấu, nhận chiếc micro từ MC.
“Lần này, tôi và bà xã tới đây không phải để chơi, cũng không phải là ra oai phủ đầu nhà họ Hạ giống như một số người nghĩ.
” Lâm Quân nhấn mạnh từng chữ, giọng nói êm tai không kém gì MC, anh nói từ tốn, từng chữ từng chữ rất mạnh mẽ.
“Tôi rất biết ơn Hạ Huy Thành, nên hôm nay tôi tới đây để tặng quà đính hôn cho nhà họ Hạ.
”
Đám người ngơ ngác nhìn nhau, chỉ nghe thấy giọng của Lâm Quân truyền vào tai từng ngư: “Món quà lớn đó, chính là hợp đồng hợp tác với Lâm Thị, Lâm Thị vừa nhận được một dự án xuyên quốc gia, và sẽ hợp tác với tổng giám đốc Hạ – Hạ Huy.
Thành.
”
Mấy người đàn ông dưới sân khấu hít vào một hơi, Lâm THị đã mất rất nhiều cống sức mới lấy được dự án hợp tác đó, mà điểm mấu chốt của hạng mục đó là Lâm Thị sẽ đầu quân vào thị trường nước Mỹ.
Biết bao nhiêu công ty luôn muốn có được miếng.
bánh này nhưng Lâm Thị vẫn không nhả ra, tất cả mọi người đều nghĩ sẽ để cho Hà Dĩ Phong, dù sao thì Hà Dĩ Phong cũng chơi với anh từ bé, quan hệ của hai người rất thân thiết, nhưng chẳng ai ngờ lại chia cho nhà họ Hạ dễ dàng như vậy.
Đó là một món mồi béo bở không bị lỗ đấy!
Ngoại trừ Lâm Quân thì tất cả mọi người ở đây chẳng ai ngờ được chuyện này.
Kể cả Lê Nhật Linh và Hạ Huy Thành.